Nhưng mà không thể nói thẳng chứ không có nghĩa là không thể nói, anh ta vẫn phải nói gì đó.
Thế là trong lúc Mạch Lăng không cam tâm tình nguyện qua đó đẩy xe lăn cho Diệp Vô Song, Diệp Vô Song liền hắng giọng lên tiếng.
“Mạch tiểu thư, việc như không lên được gì đó, không thể nói bậy.”
“Ta biết.”
Đậu Đậu nói vậy, sau đó thản nhiên nhìn Diệp Vô Song một cái, “Có điều để cha ngươi đồng ý cho ngươi đi cùng một Ma nữ đã sinh hai đứa con, ngoại trừ lý do này, còn có lí do nào hợp lý hơn nữa không?”
Diệp Vô Song, “…”
Anh ta rất muốn phản bác lại nói có, nhưng trong thời gian ngắn ngủi như vậy, anh ta thật sự vẫn chưa nghĩ ra.
Thế là Đậu Đậu nhún vai, “Vậy nên ngươi biết ta không cố ý bôi nhọ ngươi là được rồi, còn vấn đề gì nữa không?”
“… Không có.”
“Không có thì đi thôi.”
Nói xong ôm hai đứa nhỏ ra, vừa hỏi bọn chúng muốn ăn gì, vừa bước về phía trước.
Để lại Diệp Vô Song ngẩn ngơ, cũng như Bạch Dạ đang cười không ngớt, còn có cả một Mạch Lăng lẳng lặng đẩy xe lăn, và hai kẻ mặt lạnh gặp chuyện kì lạ mà không thấy kinh sợ.
Mạch Truy đã ra khỏi thành ở phía trước mua mấy chiếc xe ngựa, thấy Đậu Đậu ôm hai đứa nhỏ đi đến, nhất thời có chút sững sờ, “Hai đứa bé này là…”
Sao lại về đây được vậy? Bọn chúng không phải đã bị Tôn thần đó bế đi rồi sao?
“Từ trên trời rơi xuống, nghe nói là do ta sinh ra. Sao thế?”
“… Không sao, lên xe đi.”
“Cảm ơn.”
Sau đó Đậu Đậu liền lên xe, ôm theo hai đứa nhỏ.
Tiếp là Mạch truy nhìn một đám người khác, quả quyết chia xe ngựa.
Bạch Dạ, Diệp Vô Song một xe. Mạch Lăng, Thích Uyển như một xe, còn về Đại Vu Sư trước giờ đều có ý đồ với Đậu Đậu… thì ngồi cùng xe với anh ta là được rồi.
Thế là bốn chiếc xe ngựa cứ thế đi, trên đường đi, xe ngựa của Đậu Đậu dừng lại một lát, sau đó người lái xe chính là vị thần đã gặp ở trong sòng bạc.
Đậu Đậu không hề ngạc nhiên, chỉ hơi vén rèm xe ra, tìm chuyện tán dóc với Yêu Nghiệt.
“Ly công tử, ngươi tên… Xin lỗi, trí nhớ của ta không được tốt lắm.”
“Không sao, cô cứ gọi tôi Ly công tử là được.”
Yêu Nghiệt thản nhiên nói, chuyên tâm lái xe, không hề chủ động hỏi Đậu Đậu.
Đối với việc này, Đậu Đậu rất hài lòng, bởi vì cô cảm thấy vị Tôn thần này có tam quan khá giống với cô, đều chỉ là hợp tác là được, những chuyện khác không nên hỏi cũng không hỏi nhiều.
“Ma tinh ở vùng biên giới là ở vị trí nào?”
“Tây Bắc.”
“Ừ, cám ơn.”
Đậu Đậu nói như vậy, Yêu Nghiệt lại có chút ngạc nhiên, “Không nói với bọn họ là đổi đường đi sao? Chắc là cô muốn tìm người ở vùng biên giới trước đúng không? Nếu như thế, tỉ lệ thắng Hoa Tú Khu sẽ lớn hơn.”
“Nhưng mà nói với bọn họ rồi, ta biết giải thích với bọn họ là ta làm sao biết được tin tức này thế nào đây? Suy cho cùng, vị trí này Đại Vu Sư cũng không bói ra được.”
“Nhưng mà cô đã nói cho Mạch Lăng rồi, không phải sao?”
“Mạch Lăng không giống với bọn họ, anh ấy là anh ta, anh trai ruột.”
Đậu Đậu nói vậy, khiến lòng Yêu Nghiệt dễ chịu một chút, “Vậy nên, mấy tên ma đó, vẫn không phải là nam sủng của cô đúng không?”
Đậu Đậu vừa nghe liền bật cười, “Ly công tử, hình như ngươi quan tâm hơi nhiều rồi đó. Có điều ta vẫn có thể nói cho ngươi biết, nếu ta mà có cần, vậy thì có thể bọn họ sẽ đúng là như vậy.”
Đồng tử của Yêu Nghiệt co lại, sau đó quay lại nhìn vào mắt Đậu Đậu.
Trong đôi mắt của Đậu Đậu không có chút tình cảm nào, câu nói đó giống như là đang nói hôm nay thời tiết thật đẹp vậy.
Điều có thể chắc chắn là cô hoàn toàn không có trái tim.
Cô không còn hiểu thế nào là tình yêu nữa, cô nói nếu cô cần…
“Vậy khi nào cô sẽ có nhu cầu?”
Đậu Đậu sững sờ, sau đó rất nghiêm túc suy nghĩ, “Không biết.”