Xà Vương Quấn Thân Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 164: Kim dương quang, cháu lấy (2)

Còn có thể làm Kim San khó chịu, tốt biết bao!

Cô còn chưa quên mấy hôm trước Kim San còn tìm mấy tên côn đồ đến chặn đường cô. Nếu không phải thể xác này đã đổi hồn, nguyên chủ nhất định sẽ bị mấy tên côn đồ đạp hư!

Một đứa con gái tam quan lệch lạc phẩm chất đổ nát như vậy, không ngược một trận thật sự ngứa tay!

Không phải cô ta thấy tài sản Kim gia đều là của cô ta sao? Không phải cô ta thấy nguyên chủ xấu xí không xứng tranh với cô ta sao? Ngại quá, Kim Dương Quang giờ đã là của bà cô đây rồi! Bà đây hủy không còn một mảnh, cô cũng chỉ có thể sốt ruột đứng nhìn thôi.

Đậu Đậu nghĩ đến đây, mỉm cười nói, “Công ty Kim Dương Quang vốn là ông nội truyền lại cho cháu, cảm ơn dì Sở đã giúp cháu lấy lại.”

Trong lòng Sở Ngọc Bình biết Đậu Đậu không cự tuyệt nữa, mỉm cười nói, “Được, mẹ giúp con thu… Còn gọi là dì Sở sao?”

Nét mặt già nua của Đậu Đậu đỏ lên, “Mẹ.”

“Ngoan.”

Tuồng vừa ra, mọi người xem mà lo lắng đề phòng. Khi kết thúc cũng đủ trở thành đề tài để bọn họ bàn tán lúc uống trà chiều rồi.

Cô gái Kim gia kia có phải ngốc không? 30% cổ phần công ty Cố gia đủ cho cô tiêu xài cả đời ấy chứ! Thế mà chỉ cần cái công ty mỹ phẩm sắp phá sản kia của Kim gia.

Nhưng mà cô hiền hậu thục đức như vậy, quả thật là làm mọi người thích.

Hơn nữa không phải Sở Ngọc Bình đã nói rồi sao, 30% cổ phần công ty là đồ cưới. Vậy còn chờ gì nữa, phải bảo con mình theo đuổi thôi!

Lòng bàn tay Kim San đã chảy đầy máu, người khác không biết vì sao Kim Đậu Đậu lại làm vậy, nhưng cô lại rất rõ. Nghe xem Kim Đậu Đậu nói cái gì? Kim Dương Quang vốn là ông nội truyền cho cô ta?

Cái đứa xấu xí! Cô ta dựa vào đâu mà nói như vậy? Kim Dương Quang rõ ràng chính là của Kim San cô! Dù có thế nào, cô nhất định phải cướp lại Kim Dương Quang!

Kim San nghĩ đến đây, tự tin hơi ôm bụng. Chỉ mong bụng mình không chịu thua kém, mau chóng mang thai đứa nhỏ của Chính Hi.

Đợi đã, anh Chính Hi đâu?

La Chính Hi sớm bị Đậu Đậu hấp dẫn đến thần hồn điên đảo, vừa bưng ly rượu bước lên trước, vừa nhìn chằm chằm Đậu Đậu. Hôm nay cô thật đẹp, lễ phục xanh ngọc làm nền cho làn da như ngọc của cô.

Gã nhất định phải theo đuổi cô một lần nữa, một mỹ nhân có tài sản lớn như vậy, dù thế nào cũng không thể để rơi vào tay người khác! Đương nhiên đây cũng là ý của La phu nhân. Ngay khi biết Sở Ngọc Bình đưa cổ phần công ty cho Đậu Đậu, bà liền giựt giây con mình tiến lên. 30% cổ phần công ty, ngoại trừ bốn đại gia tộc ở đây, còn nhà nào có thể lấy ra đồ cưới kếch xù như thế?

Kim Đậu Đậu vốn có hôn ước với La gia nhà họ, lúc trước lại yêu Chính Hi đến mức phải cắt cổ tay tự sát. Bà dám khẳng định, chỉ cần Chính Hi quăng Kim San, Kim Đậu Đậu nhất định sẽ đồng ý gả đến La gia. Đến lúc đó, 30% cổ phần công ty của Cố gia chính là của bọn họ.

Kim San mau chóng đứng lên đuổi theo, không ngờ lại bị La phu nhân giữ lại, “Không quy củ, ngồi xuống!”

Từ trước tới giờ La phu nhân chưa từng nói chuyện nghiêm khắc như vậy với cô ta. Kim San cảm thấy tủi thân, nước mắt đảo quanh hốc mắt, “Dì, con muốn đi tìm anh Chính Hi.”

La phu nhân cực kỳ chán ghét bộ dạng này của cô ta, hừ lạnh một tiếng quay đi, vẻ mặt nghiêm túc mà nói dối, “Đàn ông ở bên ngoài luôn phải nói chút chính sự, cô đi nói lăng nhăng cái gì?”

Ý La phu nhân là La Chính Hi phải đi tìm mấy người Diệp Tinh Trạch gắn kết tình cảm, bồi dưỡng tình hữu nghị. Nhưng Kim San cũng không ngốc, rõ ràng La Chính Hi đi về phía Kim Đậu Đậu. Nhưng cô ta không thể nói, vì nếu cô ta muốn gả cho La Chính Hi, nhất định phải được La phu nhân thích. Bà ta không cho cô đi, cô cũng chỉ có thể ngồi lại.