Diệp Khuynh Thành hiếm khi IQ lên sóng, nói một câu thẳng thắn, sau đó liền đưa ra điều kiện, “Vậy nên ngươi nhất định phải giúp ta. Giúp ta, ta mới giữ bí mật cho ngươi.”
“Ồ? Thế à? Nhưng mà sao ta lại nghe nói người chết mới có thể giữ bí mật mãi mãi nhỉ?”
Đậu Đậu mỉm cười, giơ tay nắm lấy tay của Diệp Khuynh Thành, Diệp Khuynh Thành như đụng vào bát canh nóng mà nhảy cẫng lên, gào lên câu đừng động vào ta!
Lúc này Đậu Đậu cười thật, cười không hiền hậu một chút nào.
Cô cảm thấy cô giống như một nhân vật phản diện chính cống, nói những lời kẻ phản diện nên nói, làm những việc kẻ phản diện nên làm, phản diện thuần chủng.
Thế nhưng trên thực tế, hơn một tháng trước, cô vẫn còn ở Đế Đô diệt ma trừ quỷ, thuận tiện giúp nhân dân Đế Đô hút chút không khí ô nhiễm.
Tất nhiên, anh hùng không kể đến chuyện ngày xưa, cô bây giờ chính là một kẻ phản diện. Phản diện là làm những việc mà kẻ phản diện làm, tập kết đủ bảy Ma tinh, hủy diệt thế giới!
Đậu Đậu cười độc ác xong, nhẹ nhàng giơ tay ra vỗ vỗ mặt Diệp Khuynh Thành, “Ngươi lại còn dám đến đây tìm ta, thế nào, vẫn chê công lực bị mất ít quá à?”
“Không, không phải!”
Diệp Khuynh Thành hoàn toàn tin tên ái nam ái nữ này sẽ hút cạn cô ta thật, cô ta cũng tin tên ái nam ái nữ này hút cạn cô ta xong, cha cô ta sẽ báo thù cho cô ta.
Nhưng lúc đó đã muộn rồi, công lục mấy nghìn năm của cô ta bị hủy trong chốc lát thậm chí còn mất cả mạng, cha cô ta dù có báo thù cho cô ta thế nào cũng đã muộn rồi.
Vậy nên cô ta nghĩ rồi lại nghĩ, vẫn là không nói câu nếu ngươi dám làm hại ta, cha ta sẽ không tha cho ngươi!
Cô ta chỉ có thể tìm nguyên nhân khác, ví dụ, người đàn ông trên người có bớt hình ngôi sao.
Thế là Diệp Khuynh Thành túm lấy tay của Đậu Đậu vội vàng nói, “Ngươi, ngươi đừng giết ta, ta giúp ngươi tìm mấy người đàn ông trên người có bớt hình ngôi sao đó! Ta tìm giúp ngươi! Sau này, sau này ngươi có thể giúp ta đuổi Diệp Vô Song đi không?”
“Ngươi tìm giúp ta trước đã rồi hẵng nói, việc đó sau này rồi nói. Dù sao bây giờ ngươi đã biết thiên phú của ta rồi, vậy thì ngươi nên biết, ta có thể dễ dàng giúp ngươi đuổi Diệp Vô Song đi thế nào rồi đấy…”
“Hợp tác! Giờ ta… ta sẽ đi tìm giúp ngươi!”
Diệp Khuynh Thành nói làm là làm, quay đầu liền đi tìm đám ám vệ của cô ta.
Đậu Đậu đứng tại chỗ nghệt mặt, trong lòng nghĩ, cái cô Diệp Khuynh Thành này, cũng không xấu xa như trong tưởng tượng nhỉ?
Tuy rằng cướp đoạt trai nhà lành, nhưng nói trắng ra người ta cũng là chà đạp bản thân mà thôi. Đây chính là điển hình của thiếu nữ lấy tình yêu để trả thù đời mà!
Ừ, cô có cần phải nối giáo cho giặc không?
Đáp án chính là… cần!
Cô đã nối giáo cho giặc rồi, bởi vì câu nói đó của cô mà Diệp Khuynh Thành lại dẫn theo đám ám vệ đó đi cởi quần áo của nam nhân trong thành.
Lúc Yêu Nghiệt thong dong trở về thì nhìn thấy cảnh tượng này.
Hắn túm đại lấy một tên ma hỏi có chuyện gì, vừa nghe tình hình xong liền lập tức bái phục cô vợ của mình.
Lại có thể khiến Diệp Khuynh Thành ra ngoài giúp cô tìm người đàn ông trên người có bớt hình ngôi sao?
Được đấy, được đấy vợ à.
“Là ngươi?”
Diệp Khuynh Thành vừa nhìn thấy Yêu Nghiệt liền đi đến, còn chưa chạm vào hắn, đã bị hắn chê bai hất tay ra.
Diệp Khuynh Thành chết lặng, muốn nói cái thứ như ngươi chẳng phải là thường dân sao, bắt gặp ánh mắt của Yêu Nghiệt, lập tức chỉ có thể cố gắng kìm nén sự tồn tại của mình.
Khí thế kinh người. Tuyệt đối là khí thế kinh người. Chân của cô ta sắp phát run rồi!
Hai tên chết tiệt này, sao người nào cũng lợi hại như vậy chứ?
Lẽ nào trước đây đều là giấu giếm thực lực?
Yêu Nghiệt còn lâu mới ở đây giải đáp thắc mắc cho Diệp Khuynh Thành, khẽ hất tay áo, quay người đi vào nhà của Diệp thành chủ…
Lúc Yêu Nghiệt đi vào, Đậu Đậu đang ăn dưa, nhìn Mạch Lăng, lại quay sang nhìn Thích Uyên Như, sau đó thở dài, tiếp tục cúi xuống ăn dưa.