Xà Vương Quấn Thân Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 1393: Nhất định không thể để cô thực hiện được! (1)

Bây giờ trong xương là Mạch Phi, hành vi lại giống Kim Đậu Đậu của núi Đạo Vương.

Nhưng tình huống bây giờ cô không thể nhào vào hắn được!

Nhiễu Lan Đằng chín lá thì cô đã mọc ra tám lá rồi. Có thể kiên trì đến bây giờ không thành ma, hơn phân nửa là do chín lá chưa đủ.

Nếu hắn cho cô nhào đến thì cô sẽ thành ma, quên hắn rồi thì hắn đi chỗ nào mà khóc?

Cho nên không thể để cô thực hiện được! Kiên quyết không thể cho cô thực hiện được!

Yêu Nghiệt ôm tín niệm kiên định như vậy, lúc Đậu Đậu nhìn qua, quyết đoán quay đầu.

Đậu Đậu, “...”

Không nhìn cô? Không nhìn cô là ý gì?

Đậu Đậu đứng lên, bước hai bước đến bên cạnh Yêu Nghiệt, “Điện hạ, sao anh không nhìn tôi?”

“... Anh nhìn mà.”

“Tôi vừa trúng độc, Điện hạ có lo lắng không?”

Yêu Nghiệt, “... Ừ.”

“Ừ? Ừ là ý gì? Anh nhìn tôi đi, tôi có vấn đề muốn hỏi anh!”

“... Vấn đề gì?”

“Hai đứa nhỏ này là tôi sinh cho anh à?”

“Ừ.”

“Anh làm sao để tôi sinh?”

Mặt Yêu Nghiệt sững sờ! Tình huống bây giờ là gì đây? Vợ hắn… vợ hắn căn bản không nhớ rõ bọn họ xxx nên bắt đầu trêu chọc hắn?

Hắn còn có thể nói gì? Hắn có thể nói thế nào đây?

Làm một tài xế lão luyện thường xuyên lái xe hơn nữa lấy việc lái xe làm vinh quang, hắn chỉ có thể ha ha cười gượng một tiếng tỏ vẻ, “Đầu tiên là mua mua, sau là xxx, cuối cùng bọn nó được sinh ra.”

Đậu Đậu, “... Năng lực khái quát của anh dở thế sao? Nói xạo, khinh bà đây hả?”

Yêu Nghiệt quả thực muốn khóc, “Vậy em nghĩ anh nên nói thế nào?”

“Kể... kể lại một chút nghe xem!”

Yêu Nghiệt, “... Anh có thể không nói không?”

“Không thể!”

“À, vậy… chính là... Á! Có ma đến đây em đừng nói chuyện với anh nữa!”

Yêu Nghiệt vội vàng tìm lý do trốn đi, Đậu Đậu ghét bỏ trừng hắn một cái, vừa nghĩ lúc mình làm Mạch Phi sao lại thích một người cao lãnh ngây thơ như thế, vừa quay đầu nhìn người đi tới.

Không có gì bất ngờ xảy ra, đúng là trưởng lão thánh nữ cùng Mạch Quỳnh Lâm, phía sau hai người còn đi theo một nam nhân nhìn quen mắt…

Sở Minh Hiên!

Đậu Đậu không biết nhưng Yêu Nghiệt lại quen. Tên xấu xa này, lúc trước giúp đỡ Cơ Yêu Nguyệt làm ra chuyện như vậy, bây giờ còn âm hồn không tan mò đến Ma tộc!

Hắn nên sớm nghĩ đến, cái loại tu sĩ tam quan lệch lạc Sở Minh Hiên kia, cậu ta không nhập ma đạo thì ai nhập ma đạo nữa?

Nhưng mà điểm ấy Yêu Nghiệt đã nghĩ sai, Sở Minh Hiên không nhập ma đạo! Cậu ta nhận Ma tộc làm chủ nhân! Còn là phu nhân Hoa Dung nữa!

Nếu Đậu Đậu còn nhớ rõ cậu ta thì bây giờ nhất định sẽ cho cậu ta hai cái tát. Cây không có vỏ hẳn phải chết không thể nghi ngờ, người không biết xấu hổ là thiên hạ vô địch!

Vốn tưởng rằng cậu ta tam quan lệch lạc không từ thủ đoạn, nhưng nói sao cũng là người tâm cao khí ngạo. Bây giờ vì mạng sống mà ngay cả tự tôn cũng ném mất!

Ngẫm lại bộ dáng tâm cao khí ngạo nhìn ai cũng khinh thường trước kia của cậu ta đi, có buồn nôn không? Có buồn nôn không?

Làm người có thể có giới hạn thấp, nhưng phải bảo vệ được nó! Giới hạn cao thì sao? Gặp chuyện liền không giữ được giới hạn, còn không bằng giới hạn thấp một chút đâu!

Nhưng mà nói nhiều cũng vô dụng, bây giờ Đậu Đậu hoàn toàn không nhớ rõ Sở Minh Hiên là thần tiên phương nào, cô còn tưởng rằng là anh chàng trẻ tuổi Ma tộc chứ.