Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 301: Phản kích thú vị đấy

“Bác tài, dừng ở đây là được rồi!”

Còn cách khách sạn một quãng, Tề Tiểu Tô vội vàng kêu dừng xe.

Trực giác mách bảo cô rằng có gì đó không ổn.

Dự cảm không tốt lắm.

Đúng lúc cô kêu xe dừng lại, Hệ thống Tiểu Nhất liền nói: “Xung quanh khách sạn có rất nhiều cảnh sát mai phục.”

“Bọn họ không chỉ nhằm vào Chúc lão đại mà còn nhằm vào tôi nữa.” Tề Tiểu Tô nói với vẻ nặng nề, “Vì thế, lúc này Chúc lão đại không thể dễ dàng rời đi như vậy. Nghê Hào, chắc chắn Nghê Hào cũng ra tay rồi, bọn họ hợp lực bố trí bẫy, đồng thời cũng muốn kéo tôi xuống nước. Nếu tôi cứ thế vọt vào tìm anh ta thì tôi cũng không chạy thoát nổi.”

“Cô nói đúng, anh em Chúc Tường Đông vẫn còn ở trong khách sạn.”

Hệ thống Tiểu Nhất vừa xâm nhập vào camera của khách sạn vừa tìm theo tín hiệu điện thoại của Chúc Tường Đông rồi phân tích ra vị trí cụ thể của họ.

“Bọn họ ở đâu?”

“Một phòng trong khách sạn. Mọi cửa ra vào khách sạn đã bị theo dõi, chậc chậc, Chúc Tường Đông quả thực rất thông minh, có hai lối ra mà cảnh sát núp rất kỹ, bọn họ không mắc mưu mà chạy ra.”

Hệ thống Tiểu Nhất hiếm khi khen Chúc Tường Đông như vậy.

Cái này chứng tỏ rằng phỏng đoán vừa rồi của cô là đúng, cánh sát chỉ chặn ở các đường ra trọng yếu chứ không đi vào lục soát, bọn họ đang đợi cái gì?

Đang đợi cô tới.

Lúc trước, Chúc Tường Đông tới thành phố D mà cũng chẳng kiêng dè gì, điều này chứng tỏ lúc trước anh ta không sợ, cảnh sát cũng chẳng có lý do gì để tìm tới anh ta gây sự. Nhưng giờ đột nhiên cảnh sát lại hành động thì nhất định là đã nắm được gì đó, hoặc là đã sắp xếp chuyện gì đó.

“Giờ phải làm thế nào để vào được đây?”

Cô muốn vào xem tình hình và gặp được Chúc Tường Đông. Cô gọi tới máy của Chúc Tường Đông, đối phương lập tức chuyển máy.

“Chúc lão đại, tình hình thế nào rồi? Tôi đang tới chỗ anh.”

Chúc Tường Đông lập tức trầm giọng: “Em không cần tới đây, giờ ai mà dính tới tôi đều xui xẻo hết.”

“Rốt cuộc có chuyện gì vậy?”

“Tiểu Viêm trúng chiêu. Vừa rồi ăn một ít điểm tâm nên đã nuốt phải vài thứ vào, lúc phát hiện không ổn thì cảnh sát đã tới, trong phòng của chúng tôi ở cũng giấu hàng, không thể bị bắt lúc này được.”

Lúc đầu Tề Tiểu Tô nghe chẳng hiểu gì cả, ăn điểm tâm mà còn nuốt phải cái gì? Lại còn giấu cái gì nữa?

Hệ thống Tiểu Nhất đột nhiên nói: “Suýt chút nữa thì bản Hệ thống quên mất, lúc trước chẳng phải cô bảo bản Hệ thống tra xem Nghê Hào bắt được nhược điểm gì của Chúc Tường Đông sao? Bản Hệ thống đã tra được một chút, đó là một phần nhật ký liên lạc giữa Chúc Tường Đông với một trùm buôn lậu ma túy, mà kẻ đó... Bản Hệ thống thử tìm kiếm một chút thông tin thì thấy hiện tại vẫn đang bị cảnh sát truy nã. Phần nhật ký cuộc gọi này nếu bị tung ra thì chắc chắn cảnh sát sẽ nhắm vào Chúc Tường Đông, hắn làm gì cũng sẽ trở nên bất tiện, làm không tốt thì có khi còn vì có quan hệ với người đó mà thường xuyên bị mời đi uống trà đấy.”

Tề Tiểu Tô cạn lời.

Nếu Chúc Tường Đông là người thường thì cảnh sát theo dõi, vậy cứ kệ họ theo dõi thôi, chỉ cần không làm chuyện xấu gì thì phỏng chừng cũng chẳng sao hết. Nhưng hắn lại không phải là người như thế, bạn thử bảo một tên xã hội đen sống dưới ánh mắt của cảnh sát xem, mất mạng như chơi đấy.

Hơn nữa, nếu đã có bằng chứng đó tồn tại, giờ lại bị bắt vì liên quan tới ma túy thì e là hắn sẽ rất khó mà thoát thân được.

“Ngoại trừ cái này thì còn nhược điểm gì không?”

“Còn một phần nữa, bản Hệ thống đang tra xét.”

Được rồi, xem ra Nghê Hào thực sự có liên quan tới chuyện ngày hôm nay.

Tuy rằng Chúc Tường Viêm trúng chiêu, nhưng là anh em ruột, lại ở cùng một chỗ nên đừng nói tới việc Chúc Tường Đông không bao giờ từ bỏ đứa em này mà nhất định cảnh sát cũng sẽ kéo hai người vào chung một chỗ.

Điện thoại của cô và Chúc Tường Đông vẫn được kết nối, sau khi nghe Hệ thống nói xong, cô liền nói với hắn: “Các anh không thể ra ngoài được, còn nữa, tôi đã tra được một phần nhược điểm của các anh trong tay Nghê Hào rồi, chính là về người nào đó ấy, chuyện hôm nay mà xong xuôi thì anh phải quà cáp cảm ơn tôi thật nặng đấy nhé! Chờ đấy, tôi đang giúp anh xử lý thứ đó, đợi chúng tôi hủy nó đi rồi, lại giấu được Tiểu Viêm đi thì anh cứ việc nghênh ngang mà ra ngoài thôi.”

Chúc Tường Đông đờ người, bọn họ có nhiều người như thế mà còn không tìm ra, hắn còn mời cả một đống hacker cũng không tìm được, vậy mà Tề Tiểu Tô lại tìm được rồi sao? Nhưng hắn không thể không tin tưởng vì Tề Tiểu Tô đã nói ra được nội dung của nó.

Hắn sửng sốt một hồi rồi mới hỏi: “Là người bạn có biệt danh Thiếu soái của em giúp à?”

Cô bất ngờ không kịp phòng bị mà nghe hắn nhắc tới Thiếu soái, Tề Tiểu Tô liền ngẩn người ra.

Cái tên đó vừa đi một cái là mất tăm mất tích luôn, giờ nghe thấy tên anh, cô mới phát hiện mình vẫn đang cố gắng không thèm nghĩ tới anh, thậm chí còn không chạm vào hết thảy những gì có liên quan tới anh.

Giờ Chúc Tường Đông bỗng nhắc tới thế này, cô đần người ra rồi thẹn quá giận mắng: “Anh quan tâm tôi tìm ai giúp làm cái gì, dù sao có thể giúp được anh là tốt rồi. Chờ đấy!”

Điện thoại bị dập, Chúc Tường Đông nhìn Chúc Tường Viêm rồi buồn bực nói: “Rốt cuộc cô nhóc này uống nhầm thuốc gì thế? Lại nổi giận với anh? Còn ngắt điện thoại của anh nữa chứ.”

“Anh, Tiểu Tô tới thật à?”

“Ừ, xem ra là tới thật rồi.”

“Cô ấy sẽ vào sao?”

“Ừ.”

Chúc Tường Viêm lập tức vỗ tay một cái: “Ha! Tề Tiểu Tô quả nhiên vừa thú vị lại vừa bản lĩnh mà!” Nói xong, anh ta lại ôm lấy bụng lao vào toilet: “Không xong, không xong rồi, bụng em lại đau rồi.”

“Chú tranh thủ lôi nó ra đi, nếu không đến lúc đó anh sẽ rửa ruột hoặc mổ bụng chú đấy.”

“Ôi, anh đừng làm em sợ...”

Hệ thống gấp gáp điều tra mọi chỗ lưu phần tư liệu kia, sau khi phục chế một bản thì lập tức xóa hết những cái đó đi.

“Xong rồi.”

“Tiểu Nhất, cậu quá tuyệt vời!” Tề Tiểu Tô vội vàng khen ngợi một câu. “Giờ tôi phải trà trộn vào đó mới được.”

“Cô chờ tí, bản Hệ thống có thể mô phỏng tiếng nổ mạnh, đến lúc đó lực chú ý của bọn họ sẽ bị di dời đi khoảng 20 giây, cô chỉ có 20 giây này để tiến vào khách sạn thôi.”

Tề Tiểu Tô nhìn về phía khách sạn, gật đầu: “Được, không thành vấn đề.”

Cô lại lẻn lên trước thêm một đoạn, tìm một chỗ cách cửa không xa, khách sạn này có cửa sổ theo phong cách châu Âu, tuy rằng không có ống nước linh tinh gì đó để leo lên nhưng cô cảm thấy với thân thủ hiện tại của mình thì vẫn có thể thử một lần.

Hệ thống Tiểu Nhất lập tức chuẩn bị mô phỏng tiếng nổ mạnh gần khu vực đặt chuông báo động của tòa nhà thương mại bên cạnh. Rất nhanh, một tiếng nổ lớn vang lên.

Tất cả mọi người hoảng sợ, theo bản năng quay đầu nhìn về phía bên đó.

Chính là lúc này!

Tề Tiểu Tô lập tức lao ra, thân mình linh hoạt, động tác nhanh nhẹn, chạy nhanh về phía khách sạn không ngừng một giây nào sau đó rướn người nhảy lên, hai tay dùng sức bám vào cửa sổ, mượn lực cánh tay đẩy người lên, trong chớp mắt đã lên đến tầng hai, cô đẩy cửa sổ rồi nhảy vào.

Tất cả hành động chỉ mất hơn mười giây.

Đến khi cảnh sát mặc thường phục ở quanh đó quay đầu lại thì chẳng còn nhìn thấy gì nữa cả.

Mà Tề Tiểu Tô đã tiến vào tầng hai của khách sạn.

“Giỏi lắm! Tiểu Tô, hiệu quả của lần cường hóa thứ hai rất tốt đấy.” Hệ thống Tiểu Nhất vừa giúp cô che chắn camera vừa hưng phấn nói: “Chúng ta phải cố gắng tích góp nhiều hơn để cường hóa lần thứ ba mới được.”