Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 169: Người tới không tử tế gì

“Nghiêm lão, xem xem có ai có thể đứng về phía chúng ta không.” Tề Tiểu Tô thực sự không hiểu nổi, với cách đối nhân xử thế của Nghiêm lão, nên có rất nhiều bạn đứng về phía ông ấy mới đúng, tại sao những người trước đó chào hỏi với ông ấy đều đứng về đội của Nghê Hào hoặc Hoàng Nhược Mi?

Nghiêm lão thở dài, đang định nói, đột nhiên thấy có hai người ở cửa lớn, mắt ông sáng lên: “Hai vị kia là bạn tốt nhiều năm của tôi, Quan đổng và Mạc đổng, bọn họ hẳn là vừa đến, có bọn họ gia nhập chúng ta cũng không tính là ăn trứng ngỗng.”

Nói rồi, Nghiêm lão dẫn bọn họ qua đón.

Tề Tiểu Tô cũng thở phào nhẹ nhõm, nghe giọng của Nghiêm lão, hai vị này nhất định sẽ tham gia vào đội của bọn họ.

“Lão Quan, lão Mạc, bây giờ hai người mới đến à?”

Quan đổng và Mạc đổng cười chào hỏi Nghiêm lão.

“Nghiêm lão, hơn nửa năm không gặp, vẫn dẻo dai như vậy, chị dâu nhỏ không đến à?”

“Không, lần này không dẫn cô ấy theo, dẫn con bé Tư tới thôi. Nào, Uyển Nghi, chào bác Mạc và chú Quan đi.”

Nghiêm Uyển Nghi tiến lên, mỉm cười mang theo chút nhiệt tình chào hỏi hai người.

“Uyển Nghi càng ngày càng xinh đẹp, ha ha.”

“Bác Mạc quá khen rồi.”

“Vị này là?” Quan đổng nhìn Tề Tiểu Tô, nụ cười hơi thu lại, “Cô Tề sao?”

Tề Tiểu Tô gật gật đầu, “Tôi là Tề Tiểu Tô, chào Quan đổng.”

Nhưng thái độ của Quan đổng và Mạc đổng đột nhiên có chút lạnh nhạt. Bọn họ đồng thời kéo Nghiêm lão qua một bên, thấp giọng nói qua nói lại. Tề Tiểu Tô vẫn nghe được đối thoại của bọn họ, nhưng nghe một chút, ánh mắt cô hơi lạnh đi.

“Nghiêm lão, chúng tôi nghe thấy tin tức còn thật sự không tin, nhưng bây giờ xem ra là thật sao? Lần đấu đá này ông thật sự muốn dùng cô ta à?”

“Đúng vậy, sẽ dùng cô ấy, bản lĩnh của cô ấy không nhỏ...”

Lời của Nghiêm lão còn chưa dứt đã bị Quan đổng ngắt lời, ông ta trầm giọng nói: “Ông đúng là hồ đồ, lần này Nghê Hào và Hoàng Nhược Mi đều là người tới bất thiện, đặc biệt là Nghê Hào, lão ta lúc nào cũng có thể lấy đi cả tập đoàn Lập Hoa của ông, ông cũng không phải không biết! Ông phải nghĩ xem, Lập Hoa mà đổ thật, những người qua lại mật thiết với nghiệp vụ của Lập Hoa như chúng tôi đều sẽ gặp họa theo!”

“Đúng thế, Nghiêm lão, lần này không phải là trò đùa, chúng tôi cũng mời một vị cược đá đến, bây giờ vẫn còn kịp, đổi con nhóc kia đi!”

“Hai vị nghe tôi nói, bản lĩnh của Tiểu Tề tôi thật sự từng chứng kiến rồi, hơn nữa không chỉ một lần. Hai người cho dù không tin cô ấy, cũng phải tin tôi chứ.” Nghiêm lão định thuyết phục bọn họ.

Quan đổng và Mạc đổng nhìn nhau một cái: “Ông thật sự không muốn đổi cô ta sao?”

Giọng của lời nói này rõ ràng có chút không đúng, Nghiêm lão ngẩn ra, còn chưa lên tiếng, lại nghe Quan đổng nói: “Ông còn không biết đúng không, Nghiêm lão, thằng Hai nhà ông nói, nếu như lần này ông thua, nó sẽ lấy 5% cổ phần của mình ở tập đoàn Lập Hoa bán cho Nghê Hào.”

“Cái gì?”

Không chỉ Nghiêm lão, cả Tề Tiểu Tô cũng kinh hãi.

Cậu Hai Nghiêm gia?

“Cái gì? Anh hai làm sao có thể như vậy?” Nghiêm Uyển Nghi cũng nghe được câu này, lập tức kinh hãi hô lên.

“Không chỉ như vậy, cậu Hai nhà mấy người còn âm thầm đánh cuộc một trận với Nghê Hào, nếu như ván này ông thua, nó sẽ liên hiệp với cổ đông của tập đoàn Lập Hoa, đề xuất đến việc lôi ông khỏi vị trí chủ tịch.”

Quan đổng đồng tình nhìn Nghiêm lão: “Chuyện này vốn là tiến hành bí mật, đến ông cũng không biết đúng không? Có lẽ Tắc Thâm cũng không biết. Nhưng ông cũng biết đó, từ nhỏ thằng con tôi đã chơi với thằng hai nhà ông, lúc cậu Hai nhà mấy người đánh cuộc với Nghê Hào, thằng con tôi cũng có ở đó, sau khi về nhà lén lút nói cho tôi biết.”

Mạc đổng vỗ vỗ vai Nghiêm lão, thở dài nói: “Cho nên, Nghiêm lão, bạn cũ nhiều năm rồi, chúng tôi cũng là vì tốt cho ông, trận này nếu ông thua, tập đoàn Lập Hoa có thể cũng sẽ biến đổi lớn, chuyện này ông phải hết sức thận trọng! Tôi và lão Quan cũng không muốn nhìn thấy sản nghiệp ông dốc sức làm cả đời cuối cùng thành công cốc. Đổi người đi.”

“Đổi người đi lão Nghiêm.”

Đối mặt với lời trầm giọng khuyên nhủ của hai ông bạn già, trong đầu Nghiêm lão ong lên, ông thật sự là không thể nào tin nổi, mình già như vậy rồi còn liều ở bên ngoài, kết quả vào phút cuối cùng con trai mình lại đâm mình một đao sau lưng.

Toàn bộ Nghiêm gia trên dưới đều biết ân oán giữa ông và Nghê Hào, ai cũng biết ông và Nghê Hào là tuyệt đối không thể nào bắt tay giảng hòa, nhưng mà, con trai ngoan ông dạy dỗ ra, lại thông đồng với đối thủ của ông?

Nghiêm lão chỉ cảm thấy tim co rút, suýt nữa không thở nổi.

Nghiêm Uyển Nghi nào có nhịn được, bước nhanh tới đỡ ông: “Bố.”

Tề Tiểu Tô nhìn bọn họ, đáy mắt hiện lên vẻ u ám.

Xem ra lý do kiếp trước Nghiêm gia chia năm xẻ bảy, lúc này đã lộ đầu mối rồi. Cũng có thể là đầu mối đến sớm. Cậu Hai Nghiêm gia?

“Cô định làm thế nào?” Chúc Tường Viêm không biết từ lúc nào đã đi đến bên cạnh Tề Tiểu Tô, nhìn mấy người bên kia rồi lại nhìn cô, “Những thứ gọi là xã hội thượng lưu, gọi là nhà phú hào, ai ai cũng đều tự cho là đúng như vậy, tự cho là mình rất cao, hoang tưởng tự đại. Nếu là tôi, tôi dứt khoát sẽ vung tay không làm, không cần để ý đến bọn họ nữa.”

Tề Tiểu Tô chỉ cần thu lấy hai trăm triệu kia của Nghê Hào, cũng đã là phú bà rồi, đâu cần để ý tới những chuyện vớ vẩn của mấy người đó.

“Tỏ ra mình có văn hóa à, dùng nhiều thành ngữ như vậy.” Tề Tiểu Tô liếc anh ta một cái. “Tôi nghe theo Nghiêm lão.” Lần này, cô cũng cho Nghiêm lão một cơ hội, chỉ cần lúc này Nghiêm lão sẵn lòng tin cô, không vất bỏ cô, vậy thì, bất kể tập đoàn Lập Hoa sau này phải đối mặt với sóng gió lớn thế nào, cô nhất định sẽ đứng ở bên cạnh người này, cùng gánh với ông.

Đây là sự kiêu ngạo của Tề Tiểu Tô, cũng là tình cảm của cô.

Nghiêm lão đã đi đến, đón lấy ánh mắt trong suốt của Tề Tiểu Tô, ông khẽ mỉm cười.

“Tiểu Tề, e là làm cháu thất vọng rồi, hai vị bạn già của tôi, cuối cùng lựa chọn đứng ở đội của Nghê Hào. Đội chúng ta vẫn là trứng ngỗng.”

Nhưng Tề Tiểu Tô nghe vậy lại cười lên.

“Không sao, trứng ngỗng thì trứng ngỗng. Lại nói, chúng ta cũng chưa chắc đã là trứng ngỗng.”

“Hả?”

Tề Tiểu Tô nhìn Chúc Tường Viêm, “Tìm hai người qua đây, xin tham gia hội đấu đá.”

“Nhưng chúng tôi không có đá.” Chúc Tường Viêm ngẩn ra.

“Tôi có.”

Vốn dĩ cô muốn tự nghĩ cách mang đá thô tham gia, bây giờ chuyên tâm làm thợ đấu đá của Nghiêm lão là được rồi, nhưng hai khối đá thô trong tay cô kia, vừa vặn tìm hai người tới đảm đương đi!

Lúc này đã hoàn thành lần sàng lọc thứ hai, mấy người đàn ông mang đá thô vào sân chạy qua.

“Cô Tề, nghe nói phải lập đội, cô xem chúng tôi có thể cùng một đội với mọi người không?”

Đám người Tề Tiểu Tô và Nghiêm lão nghe vậy đều kinh ngạc.

“Mọi người thật sự muốn gia nhập đội của chúng tôi?”

“Là thật, chúng tôi cảm thấy bản lĩnh đấu đá của cô Tề rất mạnh! Vừa rồi có người muốn chúng tôi gia nhập đội một hoặc đội ba, nhưng chúng tôi không thích cái kiểu hùng hổ doạ người đó, vào đội của mấy người đi!”

“Đúng vậy đúng vậy, chúng tôi còn hy vọng cô Tề dẫn chúng tôi đi chứng kiến một chút kỳ tích nữa.”