Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình

Chương 679: Nếu mặc cảnh thâm đồng ý quá dễ dàng thì nhất định là có bẫy

NẾU MẶC CẢNH THÂM ĐỒNG Ý QUÁ DỄ DÀNG THÌ NHẤT ĐỊNH LÀ CÓ BẪY

“Này, người phụ nữ của mày đang nhìn chòng chọc vào tao, có vẻ như cô ta nghe được nội dung nói chuyện của tao với mày, chắc cũng biết được tình cảnh hiện tại của bản thân… Thế mà cô ta còn trừng trộ với tao kìa… Thật thú vị! Mr.Control, có vẻ như lá gan người phụ nữ của mày cũng không hề nhỏ. Cô ta mới tỉnh lại được một phút mà đã lạnh mắt nhìn tao, không ồn ào náo loạn, không gào thét chói tai. Chậc chậc, không ngờ cô ta lại là người thấy biến mà không sợ hãi, dáng dấp lại ngon lành như vậy, chắc mùi vị cũng ngon như thế…”

“Mày dám chạm vào cô ấy thì coi chừng hơn mười cái mạng còn lại trong nhà mày. Đến lúc đó không chỉ riêng anh trai A Cát Bố của mày bị chết không toàn thây đâu.” Mặc Cảnh Thâm vẫn giữ vẻ bình tĩnh cố hữu, ánh mắt càng thêm rét lạnh: “Đừng lòng vòng nói nhảm, nói điều kiện của mày đi.”

“Ha, mày biết điều kiện là gì mà. Mày đưa tao thông tin về đường dây cơ mật và phương thức liên lạc với đám người hợp tác bí mật kia, kể cả những chuyện khác tao muốn nắm bắt. Mày đã sớm biết rõ rồi, chi bằng nhả chút quyền lợi mà mày và căn cứ XI bí mật nắm giữ ra đi, sao hả? Shine là tập đoàn lớn như vậy, cần gì phải quan hệ với giới tài phiệt xã hội đen và đám buôn bán vũ khí ngầm trên thế giới? Toàn bộ đường dây và tài sản trong sáng ngoài tối đều nằm trong tay mày, nếu mày không có ý định để tay vấy máu thì sớm giao lại tất cả cho tao đi!”

Mặc Cảnh Thâm không đáp lại. Mặc dù chưa tra được vị trí của Quý Noãn, nhưng một máy tìm kiếm khác trong tay A K đã lặng lẽ khởi động, từ thiết bị quét tín hiệu đã phát hiện ra một điểm đỏ leo lét. Chỉ trong nháy mắt, A K rà được tọa độ của chấm đỏ, xoay người thông báo cho những người khác khẩn trương bí mật phối hợp tìm kiếm vị trí theo tọa độ.

Vui ghê, có mấy trang kia cũng hăm he Ad đăng truyện để cóp, mà Ad dễ lắm, cóp cũng dc, ai thấy đọc ở đâu tiện thì đọc.

Tất cả hoạt động đều được thực hiện rất lặng lẽ. A Đồ Thái biết Mặc Cảnh Thâm sẽ không dễ dàng đồng ý. Dù sao chuyện này cũng liên quan đến bí mật nguồn gốc tài chính của cả vạn người, hơn nữa đằng sau căn cứ XI còn có quyền lợi và tính mạng của boss Nam Hành. Nếu Mặc Cảnh Thâm có thể dễ dàng nhượng bộ thì ba năm trước ở Campuchia đã không xảy ra nhiều chuyện như vậy.

Với tình thế hiện tại mà Mặc Cảnh Thâm đáp ứng quá dễ dàng thì nhất định là có âm mưu trong đó.

Lúc này A Đồ Thái hoàn toàn không đoán nổi cuối cùng Mặc Cảnh Thâm có chịu nhả ra không, liệu anh đang có âm mưu gì. Hắn ta cất tiếng cười lạnh: “Tao chỉ duy trì tính mạng của vợ mày trong vòng mười hai tiếng. Trước trưa mai mà mày không đưa cho tao thứ tao muốn, thì tao sẽ chặt một bàn tay của vợ mày, bỏ vào hộp gửi đến cho mày…” “Tao cảnh cáo mày lần cuối cùng, đừng có động vào cô ấy!” Mặc Cảnh Thâm sẵng giọng nói: “A Đồ Thái, tranh chấp giữa chúng ta không liên quan gì đến phụ nữ, không cần phải lôi kéo họ vào. Hóa ra thủ đoạn cuối cùng của mày là đặt lá bài quan trọng nhất lên một người phụ nữ, đây chẳng phải là mày tự thừa nhận mình thiếu năng lực, chỉ biết bắt cóc uy hiếp thôi sao? Vậy thì mày có khác gì với thằng anh chết yểu của mày đâu? Phí công đàn em của mày tung hô mày là Diêm thần, thế mà nhìn lại thì cũng chỉ là đồ vô dụng phải dựa vào phụ nữ.”

“Đối phó với Mr. Control thì tất cả các thủ đoạn thông thường của tao cũng sẽ bị hóa giải nhanh chóng. Nếu đã không đàng hoàng được thì tao chỉ có thể lén lút. Từ trước đến nay mày không có nhược điểm gì, ngoài người đàn bà này. Khó khăn lắm mới được đích thân Mr. Control nghe điện thoại, xem ra người phụ nữ này đúng là rất quan trọng với mày. Tao rất muốn biết, nếu tao cắt từng miếng từng miếng thịt của cô ta, hay đè cô ta dưới người nếm chút mùi vị thì không biết sẽ có cảm giác như thế nào… Chậc chậc, chỉ nghĩ đến thôi cũng đã thấy kích thích rồi…”

Khoảnh khắc Mặc Cảnh Thâm lạnh mặt dường như muốn bóp nát điện thoại thì ở đầu dây bên kia A Đồ Thái đột nhiên nở nụ cười xảo quyệt, nhìn về phía người phụ nữ đang nằm co quắp vô cùng cảnh giác trong góc kho hàng.

Hắn chậm rãi đứng dậy, vừa đặt điện thoại bên tai vừa sải từng bước về phía cô.

Quý Noãn mới tỉnh dậy còn đang mơ màng, hoàn toàn không hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra. Ấn tượng của cô dừng lại tại thời điểm sau khi lên máy bay thì vào buồng vệ sinh định rửa tay, rồi chợt phát hiện có một người đàn ông nhỏ con nhưng vô cùng nhanh nhẹn nấp bên trong. Cô chỉ nhớ hắn ta bất ngờ đóng sập cửa phòng vệ sinh lại rồi lập tức khống chế cô. Cô vừa mở miệng ra theo phản xạ để kêu cứu thì hắn dùng một vật ươn ướt chụp lên mũi cô. Cô vùng vẫy được vài cái thì đã chìm vào hôn mê.

Sau khi tỉnh lại ở đây, cô mờ mịt ngạc nhiên nghe thấy giọng nói của một người đàn ông có dáng dấp thật giống như A Cát Bố. Lúc thì hắn ta xổ ra một tràng tiếng Trung sứt sẹo, lúc thì một vài câu tiếng Anh không rành rọt, cô nghe thì đã mơ hồ hiểu được tình cảnh bây giờ của mình.

Quả nhiên là cô đã bị bắt cóc sau khi lên máy bay.

Gã đàn ông tên A Đồ Thái chính là em trai của A Cát Bố, đang lợi dụng cô để uy hiếp Mặc Cảnh Thâm.

Thấy A Đồ Thái bước từng bước về phía mình, ánh mắt lạnh lùng và đề phòng vừa rồi của Quý Noãn vẫn không kịp che giấu được sự căng thẳng của bản thân. Cô rúc vào góc tường, cẩn thận nhìn khắp nơi. Xung quanh tối đen như mực, trong kho hàng này không có một bóng đèn, chỉ có ánh đèn pin đặt trên chiếc kệ kim loại ở phía trước, hơn nữa ánh sáng chói mắt lại đang rọi thẳng vào người cô.

“Mr. Control, hóa ra vợ của mày cũng không bình tĩnh như bề ngoài đâu. Thật ra cô ta cũng biết sợ đấy… Ánh mắt cô ta đang nhìn tao mang vẻ dò xét đề phòng… Nhưng mà nhìn gần như thế này, vợ mày đúng là xinh đẹp hiếm có, còn kích thích hơn khi ngắm nhìn từ xa.”

Âm thanh cười như không cười của A Đồ Thái vang lên vừa dữ tợn vừa dọa dẫm, hắn ta tiếp tục đi thẳng về phía cô. Quý Noãn dựa sát vào góc tường, bất thình lình A Đồ Thái vươn một tay ra giật lấy tóc cô. Trong tích tắc Quý Noãn đau đến suýt buột miệng kêu lên, nhưng vừa nhớ ra hắn ta đang gọi điện cho Mặc Cảnh Thâm thì cô lập tức nuốt lại tiếng rên đau đang dâng lên bên môi. Cô cắn chặt hàm răng, nhắm mắt lại không phát ra tiếng động.

A Đồ Thái không ngờ người phụ nữ vừa để lộ tia sợ hãi trong đôi mắt kia lại kiên cường đến vậy. Hắn ta lạnh lùng nheo mắt lại, kéo tóc cô mạnh hơn, cảnh cáo nói: “Nói cho Control nghe bây giờ tao đang làm gì với mày. Nói với cậu ta, nếu cậu ta không đáp ứng điều kiện của tao, thì tao sẽ cho mày sống không bằng chết!”

Hắn vừa nói vừa cố ý dán điện thoại sát tai cô.

Mặc Cảnh Thâm đang lắng nghe, nhận thấy đầu dây bên kia ngoại trừ có tiếng thở hổn hển thì lại im ắng khác thường, không ai nói gì. Anh vô thức nhướng lông mày, trầm giọng dò hỏi: “Quý Noãn?”

Vừa nghe thấy giọng nói của Mặc Cảnh Thâm, nỗi sợ hãi và hoảng loạn mà Quý Noãn đang cố đè nén thật sâu trong lòng lập tức vỡ òa. Mắt ửng đỏ lên nhưng cô vẫn sống chết nghiến răng không phát ra tiếng động nào.