Chào Buổi Sáng: Ông Xã Cool Ngầu

Chương 1314: Đã lên báo rồi, mẹ có thể không biết sao?

Trình Dĩ An đã đánh giá sai độ thu hút của Nam Cảnh Hành. Những người như Nam Cảnh Hành vừa đẹp trai lại có địa vị, đáp ứng mọi mơ tưởng của đại đa số phái nữa với nam thần. Loại hình mẫu nào cũng có, còn chân thực hơn nhiều so với xem phim thần tượng. Phim thần tượng suy cho cùng cũng là diễn viên đóng, dù có đẹp trai đến đâu đi nữa thì cũng không phải là nam chính thật.

Nhưng những người như Nam Cảnh Hành thì khác. Người ta là tổng giám đốc bá đạo thật, lại còn đẹp trai, hoàn toàn phù hợp với hình tượng nhân vật trong phim thần tượng.

Vì thế những người như Nam Cảnh Hành cũng có lượng fan lớn y như những thần tượng đang nổi. Không giống với fan của những nam thần đang nổi, fan hâm mộ những người như Nam Cảnh Hành rất có lý trí.

Cho nên chuyện tình cảm của Nam Cảnh Hành được search nhiều trên mạng cũng là chuyện hết sức bình thường. Cùng với đó, kéo theo Trình Dĩ An cũng bị chú ý theo.

Nhưng trong thời gian ngắn họ không thể đều tra ra bối cảnh gia đình của Trình Dĩ An, dù sao cô cũng chỉ là một người bình thường.

Sau đó, có sinh viên của trường B nhảy vào bình luận, bấy giờ mọi người mới biết Trình Dĩ An là sinh viên xuất sắc của trường đại học B. Ba mẹ cô là nhà khảo cổ học, trong một lần đi làm việc gặp sự cố bất ngờ đã qua đời, gia sản đều bị cậu cô chiếm đoạt.

Hoàn toàn phù hợp với mô típ cuộc đời bất hạnh của nữ chính trong phim thần tượng.

Hai người đứng tạm biệt nhau dưới lầu kí túc, Trình Dĩ An quay về phòng lại bị đám bạn cùng phòng vây lấy.

“Cậu và Nam Cảnh Hành yêu nhau lên thành tin hot rồi.” Đặng Lệ Hoa kích động nói, hai mắt sáng rực lên.

Cái gì?

Cái gì mà lên thành tin hot?

Đặng Lệ Hoa vừa nhìn dáng vẻ ngơ ngác của cô đã hiểu ngay.

“Chính là được tìm kiếm nhiều trên weibo ấy.”

“Tớ không có weibo.” Trình Dĩ An nói.

Đặng Lệ Hoa mở weibo của mình ra, mở mục tin nóng ra cho Trình Dĩ An xem.

“Cậu xem đi, tên của hai người đứng đầu luôn này.”

Trình Dĩ An liếc nhìn tên của hai người được viết chung một hàng. Không ngờ sức mạnh của cộng đồng mạnh lại lớn như vậy, ngay cả công việc, chức vụ thậm chí là địa vị của ba mẹ cô trong giới khảo cổ bọn họ đều điều tra ra.

Ba mẹ cô thực sự là những người rất có địa vị trong giới khảo cổ. Nếu như ba mẹ cô còn sống, cô thật sự chính là người kế thừa của một gia đình dòng dõi.

Tôn Thư Bân bĩu môi nói: “Trường chúng ta cũng có nhiều kẻ thật lắm mồm! Liên quan gì đến họ chứ? Lại còn lấy danh nghĩa của trường đại học B lên mạng nói chuyện của cậu, còn nói hết chuyện trong nhà của cậu ra, đúng là không biết xấu hổ mà!”

“Đúng thế, tớ đã lưu lại tài khoản đó rồi, là một tài khoản phụ, nhưng không quan trọng, chỉ cần vẫn còn tài khoản thì có thể điều tra ra được.” Đặng Lệ Hoa nói, “Tớ có một người bạn đồng hương ở khoa máy tính. Tớ bảo cậu ta tra thử xem, rốt cuộc là kẻ nào lắm mồm như vậy, tùy tiện để lộ đời tư của người khác.”

“Mau đi tra đi. Người này nếu đã có thể để lộ đời tư của Dĩ An, vậy thì chúng ta cũng sẽ để lộ đời tư của hắn, đúng là mặt dày mà!”

Trình Dĩ An cũng rất tức giận, nghe thấy bạn cùng phòng bất bình như vậy, trong lòng cô lại ấm áp, yên tâm xem những lời bình luận trên mạng.

May mà mặc dù khó tránh được những bình luận ác ý nhưng đa số bình luận đều là tò mò.

Nếu như cô thực sự là bạn gái của Nam Cảnh Hành, đọc được những bình luận này chắc sẽ cảm thấy rất tự hào.

Người đàn ông được hàng nghìn, hàng vạn các cô gái trẻ yêu thích bây giờ là của mình cô, cho dù thế nào cũng sẽ có một chút cảm giác hư vinh.

Trong khi đó, Nam Cảnh Hành đang đi ra cổng trường thì nhận được điện thoại của bà Nam.

Nam Cảnh Hành nghe máy: “Mẹ.”

“Cảnh Hành, con có bạn gái rồi à?” Bà Nam hỏi.

Bức ảnh chụp chân thực như vậy, còn nằm tay nhau rồi, không thể lấy cớ là do góc chụp được. Nhưng mà bà Nam hơi lo lắng không biết cô gái đó có tốt không.

Nam Cảnh Hành nhíu mày, “Sao mẹ biết?”

Ý nghĩ đầu tiên của anh là Liên Bách Nghê đã chạy đến nói với mẹ anh.

“Lên báo rồi.” Bà Nam nói, “Mẹ có thể không biết sao? Ảnh hai đứa nắm tay nhau đầy trên mạng kìa!”

“Cô ấy là một cô gái tốt, mẹ không cần lo.” Nam Cảnh Hành biết bà Nam quan tâm nhất điều gì. “Khi nào có thời gian, con sẽ dẫn cô ấy về nhà.”

“Mẹ thấy trên mạng nói ba mẹ cô bé đều mất rồi? Vậy cô bé…”

“Mẹ, mẹ đừng cứ xem trên mạng, có chuyện gì cứ hỏi con, con trả lời mẹ hết.” Nam Cảnh Hành đang định nói qua về tình hình của Trình Dĩ An thì nghe thấy giọng của thím Quan truyền qua điện thoại:

“Bà chủ, bà Liên và cô Liên đến.”