Chào Buổi Sáng: Ông Xã Cool Ngầu

Chương 1196: Hôn lễ (5)

Hiện giờ nhìn thấy Minh Ngữ Đồng và Phó Dẫn Tu, bà con ngại hơn cả hai người họ.

Phó Dẫn Tu thấy Minh Tịnh Sơn đứng bên cạnh Chu Thái Lâm, còn gì không hiểu chứ?

“Cũng muộn rồi, con đang định đi.” Phó Dẫn Tu nói.

Minh Tịnh Sơn bĩu môi, rõ ràng là không tin. Nếu không phải bọn họ nhắc nhở, Phó Dẫn Tu sẽ không chủ động đi đâu.

Minh Ngữ Đồng cũng đi xuống lầu, tiễn Phó Dẫn Tu ra cửa. Lúc Phó Dẫn Tu đi ra khỏi cửa, vẫn còn quyến luyến nhìn Minh Ngữ Đồng. Minh Tịnh Sơn thật sự không nhịn được, trực tiếp trừng mắt lên.

Chu Thái Lâm lại thấy rất vui. Phó Dẫn Tu xem trọng Minh Ngữ Đồng như vậy, đến một khắc cũng không nỡ rời xa. Không có gì khiến bà vui hơn con cái sống hạnh phúc.

“Vậy em nghỉ ngơi tốt nha.”

Minh Ngữ Đồng gật đầu, tiễn Phó Dẫn Tu ra cửa. Anh đang định lên xe thì nhìn thấy Minh Ngữ Tiền vừa đi dự tiệc trở về. Hôm nay Minh Ngữ Tiền uống hơi nhiều. Khách khứa đều biết chuyện ngày mai Minh Ngữ Đồng và Phó Dẫn Tu tổ chức hôn lễ nên kéo nhau đến chúc mừng. Đối diện với những lời chúc mừng, Minh Ngữ Tiền không thể từ chối. Trên đường về còn lẩm bẩm, người kết hôn không phải là anh, chúc mừng anh làm cái gì chứ, có bản lĩnh thì đi tìm Phó Dẫn Tu đi!

Kết quả vừa xuống xe thì đúng lúc gặp phải Phó Dẫn Tu.

Minh Ngữ Tiền: “…”

Ngày mai tổ chức hôn lễ rồi, tối nay anh ta chạy đến đây làm gì?

“Sao lại đến đây thế?”

“Đến xem xem…” Phó Dẫn Tu ngập ngừng nói.

Minh Ngữ Tiền: “…”

Chỉ có mỗi mình anh có vợ hay sao?

Không thèm quan tâm đến anh, Minh Ngữ Tiền vẫy vẫy tay tạm biệt rồi đi vào nhà.

Kết quả vừa về nhà thì đối mặt với sự chỉ trích của Minh Tịnh Sơn: “Sao bây giờ con mới về?”

Minh Ngữ Tiền: “…”

Anh nhìn lên đồng hồ trên tường, 10 giờ kém 10, trước đó anh có nói là khoảng 10 giờ sẽ trở về, đâu có sai đâu.

“Lúc nãy Phó Dẫn Tu đến, mẹ con vui mừng như vớ được thứ gì đó, hừm! Nếu con có thể về sớm thì ít nhất ba không phải một mình chiến đấu.”

Minh Ngữ Tiền: “…”

Anh còn có thể nói gì?

***

Ngày hôm sau, Phó Dẫn Tu dẫn Vệ sĩ Spinosaurus khí thế hùng dũng đến đón Minh Ngữ Đồng. Xe đi đầu tiên đã chạy đi rất xa, xe sau cùng vẫn còn ở Lãng Viên chưa bắt đầu chạy. 90 chiếc xe băng trên đường, xe nào xe nấy đi sát vào nhau, nhìn từ trên cao không khác gì con rồng đang uốn lượn.

Người đi đường: “…”

Chừng nào mới xong đây?

“Nhà ai kết hôn thế? Xe cưới rốt cuộc đến khi nào mới kết thúc vậy?” Có người nhìn đến cứng đờ, thậm chí còn bắt đầu đếm từng chiếc xe chạy qua.

“Thôi nào, còn không đi thì tôi sẽ thật sự bị muộn đấy.”

Cứ như thế xuyên qua nửa thành phố, cuối cùng cũng đến được Minh gia. Xe đi đầu dừng lại, xe sau cùng vẫn còn chưa đi được nửa đường. Đến khi toàn bộ xe đều dừng lại, không đủ chỗ đậu nên phải vây vòng quanh khu vực nhỏ này.

Đợi tất cả mọi người đậu xe xong, Phó Dẫn Tu mới xuống xe. Một nhóm Vệ sĩ Spinosaurus đi sau lưng anh, đội ngũ ngay ngắn có thứ tự. Giáp Vệ một hàng, Ất Vệ một hàng, Bính Vệ một hàng, mỗi hàng 30 người.

Phó Dẫn Tu dẫn theo Vệ sĩ Spinosaurus khí thế hùng hồn đi lên lầu, Minh Ngữ Tiền nhìn thấy những người này, khóe môi liền giật giật lên.

Như vậy sao cản được anh ta đây?

Rõ ràng là đến cướp cô dâu đây mà.

Bọn họ có tận 90 người đấy!

Vì thế mọi chuyện được giải quyết cực kì nhanh chóng. Phó Dẫn Tu có lẽ là chú rể vượt qua thử thách nhanh nhất, đến được trước phòng Minh Ngữ Đồng. Anh đặt tay lên lồng ngực, hít thở sâu hai cái, để bản thân trấn tĩnh lại.

Minh Ngữ Tiền không biết từ lúc nào đi đến, khoanh hai tay nhìn dáng vẻ căng thẳng của Phó Dẫn Tu, “Sao thế, căng thẳng à?”

Phó Dẫn Tu chậm rãi liếc anh một cái, “Cậu chưa tới lúc thế này, sẽ không cảm nhận được cảm giác của tôi đâu.”

Minh Ngữ Tiền: “…”

Cuối cùng Phó Dẫn Tu cũng đẩy cửa ra. Sở Điềm, Nghê Nhã Lâm và ba người bạn học chung đại học với Minh Ngữ Đồng bị cô kéo đến làm phù dâu. So với những người cùng tuổi với Minh Ngữ Đồng, cô được xem là kết hôn muộn, những bạn học nữ cùng trường Tắc Hạ với cô lúc trước đều đã sớm kết hôn sinh con nên đương nhiên không thể làm phù dâu.