Con trai của bố:
Trong bức thư này bố muốn nói với con một chuyện. Đó là gần đây con đã quá cuồng “trào lưu Hàn” “trào lưu Nhật”, cái gì mà SJ, DPXQ, Big Bang... lúc nào con cũng có thể nói về nó, hát theo nó thuộc đến nỗi gần như đã đến trình độ “mở miệng ra là hát, vung tay lên là đấm” rồi đấy. Trên đường đi học về, hay khi ở nhà làm bài tập, hay lúc ăn cơm, lúc nghỉ ngơi, lúc nào bố cũng thấy con “đi đi đa đa” hát theo. Con có biết không, điều đó chẳng những ảnh hưởng đến việc học tập của con mà đôi tai của bố và mẹ cũng bị "tra tấn" đủ rồi đấy. Quả thật bố không để ý con đã trở thành một fan cuồng từ lúc nào rồi? Liệu có phải con đã bắt đầu có giấc mơ muốn trở thành ca sĩ?
Sự trỗi dậy của cái tôi trong tuổi dậy thì quả thật có rất nhiều con đường để thỏa mãn, trong đó giấc mộng “làm ca sĩõ” chính là con đường hấp dẫn nhất. Tất cả các chàng trai, cô con gái trong tuổi dậy thì đều mong muốn được đẹp trai, xinh gái, vui vẻ, đáng yêu, và điều đó hiện hình rõ nhất ở những ca sĩ thần tượng. Các con khát vọng được thể hiện mình, vì thế đã dùng ánh hào quang của các thần tượng để hình dung về mình trong tương lai. Cho nên có lúc không tránh khỏi hâm mộ ca sĩõ thần tượng thái quá.
Quả thật các ca sĩ luôn tài năng, xinh đẹp, đáng yêu và hào nhoángï. Nhưng những gì mà fan các con thấy chỉ là một mặt của họ mà thôi, có điều các con thường chỉ chấp nhận mặt "sáng" đó mà quên rằng thần tượng của con cũng có những mặt "tối" như bao người bình thường.
Vì thế, khi hâm mộ một ca sĩ, một diễn viên nào đó cũng cần phải có mức độ, có chừng mực nhất định. Đầu tiên, đó là nên hâm mộ những “ca sĩ, diễn viên” thật sự có tài, có đức, xứng đáng là tấm gương về rèn luyện, phấn đấu mà con có thể noi theo. Tiếp theo, phải biết cái mà con nhìn thấy chính là phút “huy hoàng” của họ, chứ không phải những "mặt trái" và chắc chắn con không thể nào hiểu tường tận về các “ngôi sao”, vì vậy đừng nên quá sùng bái thần tượng mà bỏ bê học hành, đảo lộn cuộc sống bình thường. Nếu không, tất sẽ có một ngày nào đó các con chỉ có thể nhìn các “ngôi sao” mà tuyệt vọng, hối hận vì mình đã từng không lý trí.
Nếu quả thật con đam mê âm nhạc thì bố mẹ cũng sẽ không phản đối. Con có thể đăng ký đi học lớp thanh nhạc vào dịp hè để thử sức nhưng bố mẹ luôn hy vọng những điều đó không ảnh hưởng đến việc học tập và cuộc sống của con. Chí ít từ nay khi học bài con cũng đừng hát nữa, hơn nữa nghe nhạc cũng cần phải có mức độ, vì sử dụng tai nghe quá nhiều sẽ ảnh hưởng đến tai đấy con à. Con đã hiểu chưa?
Bố của con.