108 Thiếu Nữ Lương Sơn

Chương 48: Hàn yên ngọc cùng quý thủy giao

Bên trong đại điện rất rộng rãi nhưng lại trống rỗng không hề có đồ vật gì đáng kể, chỉ có một bên xuất hiện một cái hàm đàn ngoài vật đó Quỳ Long Điện coi như trống rỗng.

Cung Thái Vi liền hướng cái hàm đàn bưới tới.

Tô Tinh nhìn nàng vẻ mặt hoài nghi, rõ ràng Quý Thuỷ Thần Lôi có cơ quan mật nhất định có ẩn chứa gì đó là điều hiển nhiên.

Nhìn thấy vẻ mặt hoài nghi của Tô Tinh, Cung Thái Vi liền hỏi: "Ngươi biết chắc Quỳ Long Huyệt sẽ có Quý Thuỷ Thân Lôi sao?"

Vì mới đến Thiên hà này rõ ràng Tô Tinh không am hiểu nhiều, làm sao có thể biết được việc này, tuy lúc trước có điều tra tìm hiểu nhưng rõ ràng là không thu thập đệơc thông tin gì quý giá có thể công khai được việc này.

"Ngươi qua là người thẳng thắn, rất tốt!": Tô Tinh trả lời bằng một câu nói không liên quan khiến người nghe cảm thấy bực mình.

"Truyền thuyết nói rằng tại Quỳ Long Huyệt này có một con Thượng cổ yêu thú, khi nó thở sẽ phun ra một loại nước màu đen, thứ nước này sau một thời gian nhất định sẽ tạo ra một loại là Thuỷ lôi kỳ hoa… chính là Thuỷ Quy Lôi"

Cung Thái Vi liếc nhìn Tô Tinh trong mắt hiện ra một tia trêu đùa, rôi tiếp tuc.

"Sau đó một vị cao nhân biết được đã đem đặc tính này đến Lương Sơn để cho người ta tân dụng loại đặc tính này, sau đó từ thứ này người ta đã chế tạo ra một thứ có tên là "Tu di khảm hợp cấm pháp" dùng để đi vào Quỳ Long Điện vì nếu con yêu thú cảm nhận thấy gì khác thì dù có giỏi đến đâu cũng sẽ bị con yêu thú bóp chết."

Nghe Cung Thái Vi nói Tô Tinh cảm thấy rất mơ hồ câu chuyện này quả rất phức tạp.

"Ý của ngươi là Quý Thuỷ Thân Lôi kia là do con yêu thú nhổ ra sao?"


Cung Thái Vi lộ vẻ mặt đồng ý: "Đúng là như vậy! Vì thế nếu ngươi muốn có đựoc Quý Thuỷ Thần Lôi chân chính thì chỗ này chính là Quý Thuỷ Thân Lôi chính tông!"

Tô Tinh trơn mắt nhìn Cung thái vi buông một câu: "Cung Thái Vi, Ngươi quả không có chút nào hồ đồ chứ?"

Cung Thái Vi dừng bước, quay đầu, ánh mắt không chút hờn giân.

Tô Tinh nói tiếp.

"Ngươi nói khiến ta cảm thấy không ổn! Rõ ràng chính ngươi nói con yêu thú cổ kia ngay cả vị cao nhân cấm chế nơi này cũng không thể thu phục, Ngươi cũng không khỏi là quá tự tin a!?"

"Hừ! Ngươi sợ sao?": Cung thái vi chế nhạo cười nói.

Tô Tinh tuy là mới đên Lương Sơn đại lục, nhưng cũng biết một số đạo lý, con yêu thú cổ này tự nhiên không phải là con mèo hay con chó, người nào trêu tức cũng có thể sẽ bị chó cắn, mèo cào, huống chi đây là yêu thú thuộc hàng Thượng Cổ. Chơi Game cũng phải lên dần dần, tiến hành theo chất lượng, đến cấp bậc nhất định mới có thể đi săn BOSS, cho nên ta không thể ngu ngốc đến nỗi mặc bố ý, cầm mộc kiếm cao giọng khiêu chiến với Tổ mã giáo chủ a!"

"Ta không phải là sợ mà rõ ràng thấy ngươi quá ngu xuẩn a!"

Cung Thái Vi vẫn tỏ thái độ rất thản nhiên, không chút nào là ý đề cao đối thủ. Thời gian trước khi vẫn trong vỏ bọc của Anh Tiên quận chúa Tô Tinh cũng đã tiếp súc, quả nàng vốn không hề đơn giản chút nào.

Tô Tinh nhíu mày nói: "Ngươi nhất định còn giấu ta chuyện gì đó không nói cho ta biết?"

"Bản cung tự biết Thượng Cổ yêu thú lợi hại, nhưng theo bản cung đoán thượng cổ yêu thú ở đây đã rất lâu, bây giờ cũng đã già rồi tất nhiên sức mạnh không còn như xưa, có khi bây giờ cũng không còn được xem là một yêu thú Thượng cổ nữa!"

"Ngươi dựa vào đâu để biết được?": Tô Tinh vẻ mặt nghi hoặc hỏi lại.

"Bản cung cùng Chu Vũ đã điều tra qua, Quý Thủy Kiếm Tông luyên Thần lôi ngày càng yếu, Lôi thủy quỳ hoa ngày càng ít đã biết Linh Thú đã già yếu, lúc nàu không tranh thủ thời cơ còn đợi đến khi nào đây?"

Cung Thái Vi vẻ mặt đầy tự tin không khỏi khiến Tô Tinh kinh ngạc.

Chỉ dựa vào chừng ấy tư liệu lịch sử nữ tử này đã liền dám khiêu chiến với thưởng cổ yêu thú, nữ nhân này nếu không điên thì đúng là một thiên tài a.

"Đây là cơ hội cuối cùng, nếu công tử muốn có Quý Thủy Thần Lôi thì nên cùng bản cung đi khiêu chiến với yêu thú." Cung thái vi bình thản nói.

To Tinh thần than, Cung Thái Vi nếu đem so sánh vốn không phải là cao thủ tuyệt đỉnh, có đánh chết hắn cũng không đi, nhưng nàng đã nói như vậy khiến Tô Tinh không có lý do gì để từ chối trước mặt một nữ tử.

"Nếu vậy ta cũng không từ chối, nhưng cũng muốn xem qua hình dáng của Thượng Cổ yêu thú này."

Cung Thái Vi cười nhẹ.

"Như vậy xin công tử cẩn thận một chút."

Cung thái vi đứng nghiêm, môi khẽ rung động đọc khẩu quyết, Tó Tuyết kiếm vọt ra bay đến chỗ cái hàm đàn kia, kiếm lượn lờ mấy vòng trên không rồi bất chợt từ mũi kiếm vọt ra một tia sáng lạnh. Từ chỗ đứng Cung Thái Vi vung tay chưởng ra một chưởng nhắm vào cái hàn đàm, cái hàn đàm bỗng chốc bị đóng băng, hàn đàm liền động đậy xoay tròn biến dạng thành một cái Ngọc Thạch như muốn vùng đứng lên, trông nó một mầu trắng toát ra hơi lạnh thấu xương.

Ngọc Thạch xoay tròn càng lúc càng nhanh, khiến không khí cũng chuyển động theo tạo ra một vùng xoáy nhỏ, hơi lạnh toát ra thấu xương, cho dù cách xa hàng trăm mét Tô Tinh vẫn cảm thấy hơi lạnh bao trùm.

Cho dù không khí lạnh buốt, nhưng Tô Tinh vẫn không dám thả lỏng, một tay cầm Ngân kiếm tay kia vận công xuất ra mấy con giao long lượn lờ trước mặt hai người, vẫn còn âm thầm đề phòng Tinh Bảo Trầm Tích Bích trong ngực.

Khối tinh bảo này dù có đưa công lực vào mười ngày cũng chưa chắc có chút phản ứng, nhưng mà có thể duy trì được bao lâu, Tô Tinh cũng không thể dự đoán được gì.

Nhìn khối băng lạnh kia Tô Tinh thầm nghĩ: "Quả không hổ là Anh Tiên quận chúa, nhưng chỉ sợ khối bảo ngọc kia là Đỉnh cấp tinh vân pháp khí đi."

"Chết tiệt súc sinh này, Hàn Yên ngọc tấn công còn chưa chịu đi ra!"

Cung Thái Vi tiếp tục đánh lưỡng đạo chỉ quyết, lam quang bắn nhanh ra, khối Hàn yên ngọc đánh ra càng thêm lạnh, đại điện dường như bắt đầu muốn đông lại.

Cung Thái Vi liên tục đánh rôt cuộc đàm thủy cũng xuất hiện động tĩnh, tiếng rắc nhỏ vang lên rồi cả khối băng xuất hiện càng nhiều vết nứt, đại điện cuộn sóng tựa như phập phồng lưu động.

Cho dù yêu thú chưa xuất hiện nhưng uy lực của nó đã làm cho cả Quỳ Long điện xóc nảy lên, quả không hổ danh là Thượng Cổ yêu thú không thể coi thường a.

"Tô Tinh!!"

Sắc mặt Cung Thái Vi vô cùng ác liệt, cho dù có tự tin cỡ nào, nhưng biết yêu thú sắp xuất hiện, trong lòng không khỏi có chút căng thẳng.

Tô Tinh thầm kêu, "Thực sự là điên rồi" không chút do dự liền xuất ra Lôi Minh kiếm.

"Phanh!!"

Một tiếng nổ kinh thiên động địa phát ra, khối băng vỡ vụn ra một cột nước mầu lam phóng lên cao.

Tô Tinh cùng Cung Thái Vi nhìn nhau liền cùng lao lên, Tố Tuyết kiếm cùng Lôi Minh kiếm song song vọt lên nhắm thẳng đám sương mù đâm thẳng tới.

"Ngàoooo!"

Một cỗ thần lôi ở trên không trung nổ tung, liền hóa giải đòn tấn công của hai người.

Yêu thú chân diện từ từ bước ra.

Chiều cao của yêu thú hơn mười trượng, một cao quái xà mầu xanh lam, nếu đem so sánh với Quỳ Thủy Lôi Mãng mà lúc trước Tô Tinh gặp thì cũng có phần giống, nhưng khác là đầu của thượng cổ yêu thú hình tam giác mầu xanh lam, rất sáng và bóng, dưới bụng lại có hai cái móng vuốt rất sắc bén.

Thượng Cổ yêu thú rõ ràng là một con Giao Long!

Hai người lại vọt kiếm phóng tới đâm trúng yêu thú, vết thương chỉ như ngón tay cái, không lớn bằng khe hở của vảy con yêu thú. mới nhất ở truyen/y/y/com

Con yêu thú gầm thét tức giận, mồm há to thở phì phò, nhất thời phun ra một lực đạo mầu lam