Yến Vô Đạo cầm lấy thuơng Bách Chiến thị Huyết. Nhìn Tô Tinh, hình dáng Tô Tinh có thay đổi lớn, hắn cũng nhận không ra, Lâm Xung lúc trước cũng có gặp mặt một lần, ấn tượng không đậm, nhưng nói về khí chất thì lại làm cho Yến Vô Đạo có chút giống như đã từng quen biết.
Nữ nhân đắc chí cười lạnh lùng, bên cạnh nàng là cô gái mặc cẩm y da hổ, lộ ra phần lớn da thịt cũng có xăm hình hổ, lúc này Tinh võ cũng không có che che lấp lấp, tay cầm một thanh đầu hổ đại đao, tên là Huyền Cương Hổ Ma đao, đúng là thất thập bát Tướng Địa Tiệp Tinh Hoa Hạng Hổ Cung Vượng.
Tô Tinh lặng lẽ đánh giá tám gã Hàng Tinh giả ở đây, mười tông phái lớn có bốn, phái nhỏ cũng có bốn; Thái Thượng đạo Giải Chân Nguyên, Thực Tiên điện Triệu Hàm Yên, Vô Sinh đạo Yến Vô Đạo, Thiên Băng thánh cung Cung Thải Vi; phái nhỏ thì gồm có Bích Ba cung, Thiên Hà kiếm phái, Thần Mộc cốc, và Hóa Sinh môn, trong đó Hàng Tinh giả của Thiên Hà kiếm phái Tô Tinh đã gặp qua ở hội Biện Kinh giao long, hắn giống như tên là Lí Tiên Ngạn, nhìn cô gái mặc váy dài tơ lụa màu đỏ kế bên hắn, trên tóc đen như mây còn cài một đóa hoa màu đỏ, khuôn mặt lạnh lùng. Trên tay còn cầm một đóa hoa hồng, đóa hoa kia cũng kỳ quái, đỏ hơn màu máu, sáng hơn ngọc, mỗi cánh hoa như có hoa văn máu, trông rất đáng sợ.
Huyết văn đoạt mệnh hoa!
Là ĐịaTổn tinh Nhất Chi Hoa Sài Khánh.
Tô Tinh cho dù tự tin cỡ nào cũng không có khả năng một người đối phó với tám Hàng Tinh giả và tám Tinh Tướng, nhưng hắn là đến cướp sinh thần cương cấp tử vi, cũng không phải là đến đối phó những người này.
- Ta không có hứng thú đấu với các ngươi.
Tô Tinh cười hắc hắc, Quý Thủy Tử Lôi đánh ra, đánh trúng Hỏa Long trụ, cứ như vậy, hỏa long trên Hỏa Long trụ cũng tắt, cây cột sụp đổ, Cửu Long Thần Hỏa trụ trong chớp mắt bị phá một cái.
TôTinh lủi mình tiến vào.
Cửu Long Thần Hỏa trụ bị phá, cấm chế cũng tiêu trừ, lúc đó Tinh Hải Kì bên ngoài như hổ rình mồi còn không nổi điên xông vào, nhất là Thái Ất kiếm tông Hòe Mộc lão tổ đang tâm bình khí hòa khuyên bảo Thiên Hỏa lão tổ bình tĩnh, bây giờ lại nhìn thấy Túc Phong mà mình tỉ mỉ bồi dưỡng ngã xuống, giận đến tím tái mặt mày, ở bên ngoài chửi ầm ĩ, trong lời nói đã muốn đem Tô Tinh nghiền thành tro, vĩnh không siêu sinh, Thiên Hỏa lão tổ thì ở bên cười lạnh.
Tuy Triệu Hằng chạy thoát ra có chút chật vật, nhưng không giống như đối phương cứ như vậy xong đời.
- Muốn chạy đi đâu hả.
Thiên tiệp tinh Vô Vũ Danh Trương Bích Lạc bắn ra sáu khối Vấn Lộ Hoàng Tuyền thạch trong tay, chỉ thấy ngọc thạch phỉ thúy ẩn vào không khí, ở trước mặt biến mất, xuất hiện khi thì đang ở chỗ khác, trong chớp mắt tấn công, tốc độ quả thực rất kinh người. Quá nhanh!
Lâm Anh Mi hất ra hai khối, bốn khối ngọc thạch còn lại như xuất quỷ nhập thần, xuyên qua tường phòng ngự của Lâm Anh Mi đánh vào bả vai Tô Tinh.
Đánh đến xương cốt đều nhanh nát.
Ám khí của thiên tiệp tinh quả nhiên là đáng sợ.
Tô Tinh nhịn xuống dòng máu trong miệng, mười ngón bắn ra mười tia tử lôi.
Hoa Hạng Hổ cầm Huyền Cương Hổ Ma đao nhảy người lên chém xuống thần lôi.
- Đắc tội rồi.
Yến Vô Đạo bình thản nói, giơ lên kiếm quyết, lập tức tấn công.
- Anh Mi, đi.
Tô Tinh và LâmAnh Mi lập tức đi vào trong cấm chế tầng hai, lập tức muốn cầm lấy Sinh thần Cương Bảo, nhưng xung quanh kim tự tháp bỗng nhiên một vách chắn dựng lên, ngăn cản Tô Tinh bước thêm một bước nữa.
TôTinh thầm mắng trong lòng, lại còn có một bức tường chắn nữa.
Bóng người tránh ra.
Bang bang phanh.
Vấn Lộ Hoàng Tuyền thạch nện xuống vách chắn.
Đám người Yến Vô Đạo cũng vọt vào.
- Công chúa điện hạ?
Đổng Quân Khanh hận không thể đem Tô Tinh gian rồi sát,tái sát tái gian, nhưng có mệnh lệnh của công chúa, cũng chỉ có thể đem cơn giận này nén xuống đáy lòng.
Lăng Yên công chúa Triệu Hàm Yên mi mắt hơi nhíu, trong người nàng có "ngàn năm ước" với Tô Tinh, nếu Tô Tinh gặp chuyện không may nàng cũng không có quả ngon để ăn. Nhưng kêu nàng tùy tiện ra tay thì đó là trăm phần trăm không có khả năng, nếu ra tay cứu giúp thì cũng sẽ trở thành kẻ địch của các tông phái. Triệu Hàm Yên thầm nghĩ trong lòng: Tô Tinh này quả thật không muốn sống mà. Nhìn thấy các Hàng Tinh giả đều vọt lên Tử Ngọc thai, LăngYên cũng không dám chậm trễ. Chuyện cướp thùng quan trọng hơn.
- Các đạo hữu, chúng ta phải hợp tác xử lý Ma đầu Tử Lôi này sao?Người này là một họa lớn, vừa rồi các ngươi cũng thấy hắn như thế nào giết chếtThái Ất kiếm tông Túc Phong và đánh bại Triệu Hằng rồi mà phải không.
Một nữ tu của Bích Ba cung châm ngòi thổi gió, hoa sen trên trán lay động.
- Ma đầu này còn có Trấn Ma Bi và Quỷ Trảm Thần, nếu giết hắn, công lao chia đều như thế nào?
Lời của nàng khiến mắt mọi người phóng ra ánh sáng, xem bảo kiếm Tinh Tướng kia, trên người đồ tốt nhất định không ít.
- Giết ta? Bản thiếu chủ có ngọc bội hộ thân, các ngươi giết được ta sao?
Tô Tinh cười hắc hắc.
- Tốt nhất kiềm chế chút đi, nếu thùng bị người ta cướp cũng khônghay ho chút nào.
Những tu sĩ rục rịch cũng bình tĩnh trở lại. Thiên Võ Nhị tinh Báo tử đầu Lâm Xung, khế chủ lại là Tinh Hà sơ kỳ, bọn họ đúng là không có tin tưởng có thể giết chết Ma đầu Tử Lôi, hơn nữa Túc Phong và Triệu Hằng là minh chứng tốt nhất, người duy nhất có thể đối phó Ma đầu Tử Lôi ở đây chỉ sợ cũng chỉ có Giải Chân Nguyên, Yến Vô Đạo và Triệu Hàm Yên.
Cho dù là tu vi, Tinh Tướng đều cao hơn một cấp, thậmchí còn có kiếm quyết mạnh nhất, vì thế ánh mắt bọn họ đều tập trung trên ngườiba người.
Giải Chân Nguyên thì có chút kỳ quái, trong đám Hàng Tinh giả chỉ có người này là không mang theo Tinh Tướng, không biết có phải hay không là quá mức tự tin.
- Vô Đạo huynh, Lăng Yên công chúa, Ma đầu này là tai họa, ta xem giết hắn trước rồi nói chuyện cướp thùng sau đi.
- Đúng, giết chết ma đầu này, thùng cũng sẽ ở trong tay chúng ta, bảo vật không thể để ma đầu cướp đi.
Nữ tu Bích Ba cung reo lên.
Yến Vô Đạo nhíu nhíu mày, gật đầu.
- Tinh Tướng của bản công chúa là ngũ hổ tướng. Cũng không hứng thú cùng các ngươi chơi đùa cái trò lấy nhiều khi ít này, muốn giết các ngươi tự giết đi, bản cung muốn cướp thùng..... Quân Khanh!
Triệu Hàm Yên liếc nhìn Tô Tinh, ý trong mắt cũng đã hiểu được, bản công chúa đã hết lòng giúp đỡ, sống hay chết tùy ngươi. Thiên LậpTinh Đổng Quân Khanh có chút giận hờn, nhưng không còn cách nào, chỉ có thể cầm lấy song thương Long Phượng Âm Dương đi phá vách chắn chân long.
Đứng chung với nàng còn có một cô gái lãnh đạm, cô ta chính là Anh Tiên quận chúa Cung Thải Vi.
Sáu người nhìn lẫn nhau, thế nào cũng không tới hai người hoàng gia đều bỏ mặc, ngay cả Triệu Hàm Yên cũng có chút không thể tin,khi nào thì Cung Thải Vi tốt bụng như vậy?
- Nếu Lăng Yên công chúa khinh thường, vậy ma đầu này để ta giết là tốt nhất, cũng không phí bao nhiêu thời gian.
Giải Chân Nguyên mở tay ra, mười hai thanh phi kiếm xanh biếc chói mắt phóng ra, đây đúng là kiếm quyết cao nhất của hắn "Thái thượng ngọc thanh kiếm".
Hắn vừa ra tay, mọi người đều đứng không nhúc nhích, ánh mắt nhìn Giải Chân Nguyên có chút lạ lùng.
Tô Tinh sử dụng quý thủy thần lôi.
Thái thượng ngọc thanh kiếm hóa thành một kiếm trận huyền diệu chia ra làm ba đường thượng trung hạ, trong chớp mắt bắn tới, Tô Tinh sử dụng quý thủy thần lôi cũng không chút thua kém, vô cùng chuẩn xác, Giải Chân Nguyên hợp hai tay niệm pháo quyết, ba đường kiếm nhập lại thành một, ánh sáng xanh bắn ra bốn phía, lập tức phá vỡ quý thủy thần lôi.
Lâm Anh Mi đi tới chắn trước mặt, nhưng vô vũ thần tiễn bắn ra vấn lộ hoàng tuyền thạch khiến thiên hùng tinh liên tục chắn lại.
Tô Tinh bị phi kiếm bức bách, rơi xuống sau lưng Cung Thải Vi, thái thương ngọc thanh kiếm nhanh chóng bắn tới.
Đột nhiên, ngay lúc đó, không hề dự đoán được, Cung Thải Vi xoay người, cầm lấy tố tuyết kiếm đâm tới Tô Tinh, váy tung bay, bóng dáng cô gái liền đến trước mắt hắn. Giải Chân Nguyên vừa thấy, mạnh mẽ dừng lại kiếm quyết của mình, Cung Thải Vi là người của thiên băng thánh cung, trong khoảng thời gian là không nên làm nàng bị thương, nhưng cũng rất kỳ quái anh tiên quận chúa này như thế nào ngay thời điểm then chốt lại ra tay.
Tô Tinh cũng kinh ngạc trước một kiếm này của Cung Thải Vi, hắn thuận tay giơ lên Ly hỏa tinh hoàn kiếm chế trụ kiếm của Cung Thải Vi,trên kiếm không hề có sát ý, mới biết cô gái này không cố ý, nàng lạnh giọng nói nhỏ:
- Ngươi còn không mang Lâm Xung đi?!
Kiếm của Cung Thải Vi quơ ra một chiêu hàn quang quán tuyết, Tô Tinh đã ở trong mộ tướng quân quen thuộc đường kiếm của nàng, vô cùng thong dong hóa giải.
- Cũng phải chờ đến khi lấy được bảo cương rồi nói sau.
Mùi thơm xử nữ mê đắm lòng người, kiếm pháp Cung Thải Vi sắc bén dữ dội.
- Ngươi thật sự không sợ chết à? mới nhất ở truyen/y/y/com
- Sợ, như thế nào không sợ, nhưng bây giờ ta chết không được.
Tô Tinh âm thầm đánh giá vài tên Hàng Tinh giả.
Hai người một chiêu tới một chiêu đi người đến ta đi khiến Hàng Tinh giả khác đều xem đến kinh ngạc, tuy bọn họ biết kiếm pháp của anh tiên quận chúa rất cao, nhưng thật không ngờ cũng không bắt được Ma đầu Tử Lôi.
- Hừ. Vậy ngươi chuẩn bị chết đi.
Cung Thải Vi lạnh lùng nói.
- Cẩn thận!
Bỗng nhiên, Tô Tinh đẩy nàng ra, một tia sắc bén cắt ngang qua hai người.
Ánh sáng trong không khí tan đi.
Khuôn mặt Cung Thải Vi thay đổi, ngũ hành phong vân kỳ ở quanh người nàng tạo thành một trận hình, chắn ánh sáng.
Một bóng hình màu tím xinh đẹp thản nhiên đánh úp, Lăng Yên công chúa mắt thấy hai người đánh nhau giống như liếc mắt đưa tình,trong lòng không vui, kiếm quyết bay ra ngăn lại liên hệ giữa hai người, sau đó bàn tay trắng nõn ra chiêu, thân ảnh lập tức xuất hiện trước mặt Tô Tinh.
- Tô Tinh, ngươi rất nhàn rỗi sao?
- Lâu rồi không gặp.
Tô Tinh bắn ra một tia quý thủy thần lôi, cũng không dám bỏ thêm sát khí.
- Đúng, ngươi không chạy còn nhàn rỗi cùng Anh Tiên quận chúa đàm tình...... Giỏi lắm.....
Triệu Hàm Yên lùi lại, lúc nãy hắn đẩy Cung Thải Vi ra cũng đã lọt vào mắt Triệu Hàm Yên.
- Lăng Yên công chúa, ý người là sao?
Những người khác không hiểu, Triệu Hàm Yên có thất thập nhị hư không kiếm, nếu muốn sử dụng nhất định cũng là một sát chiêu lớn.
- Ma đầu Tử Lôi có Quỷ Trảm Thần, bản cung muốn lưu mạng hắn lại, sẽ biết Quỷ Trảm Thần ở đâu.
Triệu Hàm Yên mặt không đổi sắc nói.
- Ta xem cũng không phải vậy.
Yến Vô Đạo bình tĩnh nói, kiếm quyết của hắn cũng hiện lên, hắc quang âm u, như mực như đáy vực sâu.
Mấy chục thanh phi kiếm lòe lòe tỏa sáng đâm về phía Tô Tinh, một bên thì đen láy như mực nước, một bên thì phun ra khí nóng màu xanh,trên phi kiếm còn quấn quanh tia chớp hẹp dài, phát ra thanh âm bùm bùm, tu sĩ tuy không có kiếm quyết, trên tay nữ tu Bích Ba cung là một cây lệnh kỳ xoay tròn trên không đại trận, bên trong đại trận lửa cháy bừng bừng, đổ ập xuống như muốn thiêu hủy tất cả.
Hai Hàng Tinh giả hậu kỳ Tinh Hà vừa ra tay, Tô Tinh sao còn đường sống, mi mắt Triệu Hàm Yên nhíu lại, đã muốn không còn cách nào phải ra tay, nàng nhìn chằm chằm Tô Tinh thì lại đột nhiên phát hiện người đàn ông trước mắt này vẫn rất bình tĩnh, thậm chí khóe miệng còn giữ nụ cười.
Đối mặt với sự bao vây giết hại của Hàng Tinh giả còn bình tĩnh như vậy? Hắn điên rồi sao?
Triệu Hàm Yên lập tức liền biết đến câu trả lời.
Tô Tinh lấy ra một lá bùa dán trên vách chắn chân long.
Bính một tiếng.
Như là thanh âm khi không khí bị xé rách, Triệu HàmYên nhìn lại, vách chắn chân long đột nhiên tan rã, trong chớp mắt các thùng thiên cương địa sát tử vi toàn bộ đều lộ ra ngoài.
Đám tu sĩ phái nhỏ lập tức lộ ra ánh mắt tham lam, điên cuồng nhào vào đống thùng, cũng không quan tâm Ma đầu Tử Lôi như thế nào, sợ người khác cướp sạch hết.
================================================== ====
Bonus: Sái Khánh là đệ đệ Sái Phúc, đại danh phủ chuyên quản lao ngục tiểu áp ngục, nổi danh đao phủ. Hắn từ nhỏ yêu mang Nhất Chi Hoa, nhân nghĩa "Nhất Chi Hoa Sái Khánh". Nhân cùng ca ca Sái Phúc trợ giúp quá Lư Tuấn Nghĩa, Tống Giang dẫn binh đả bại đại danh phủ sau, huynh đệ lưỡng quy thuận Lương Sơn. Ở Lương Sơn, Sái Khánh trọng thao cũ nghiệp, làm Lương Sơn hành hình đao phủ, sắp xếp Lương Sơn hảo hán đệ chín mươi lăm vị.