Thời nhà Hán, có một ông quan nổi tiếng là thanh liêm. Đó là ông Dương Chấn.
Ông được bổ là thái thú quận Đông Lai. Khi đi qua huyện Xương Ấp, viên tri huyện là Vương Mật trước kia đã nhờ ông đề bạt, xin được yết kiến và nhân đêm khuya, đưa một số vàng biếu ông.
Ông Dương Chấn nói: Trước kia, biết ông là người có khả năng, nên mới đề bạt ông. Ai ngờ ông không hiểu tôi, lại đem vàng tặng tôi, tôi không nhận đâu.
Vương Mật thưa:
- Xin quan lớn nhận cho. Bây giờ đêm khuya, không có ai biết.
Dương Chấn cười nói:
- Trời biết, đất biết, ông biết, tôi biết, sao lại bảo là không ai biết!
Vương Mật xấu hổ, lủi thủi đem vàng ra về.