100 Mẩu Chuyện Cổ Đông Tây

44. Bà Mẹ Biết Dạy Con

Mạnh Kha khi còn nhỏ sống ở một ngôi nhà gần nghĩa địa.

Một hôm bà mẹ thấy con đào đất, lăn khóc như những người trong các đám tang. Bà nghĩ bụng chỗ ấy không phải là nơi cho con con ở, nên đã dọn nhà đi.

Nhưng lần này nhà lại ở gần chợ. Mạnh Kha thấy người buôn bán lừa đảo, cãi cọ nhau, cũng bắt chước cùng với những trẻ khác buôn bán, lừa đảo, cãi cọ. bà mẹ lại thấy không nên cho con ở chỗ ấy, nên đã dọn nhà đến ở gần một trường học. Mạnh Kha thấy học trò cắp sách đi học, chào thầy lễ phép, học tập ngoan ngoãn, Mạnh Kha cũng bắt chước những học trò ấy. Bà mẹ vui lòng, cho rằng chỗ mới này mới thực hợp với việc giáo dục con mình.

Một buổi, Mạnh Kha thấy nhà hàng xóm mổ lợn, hỏi mẹ:

– Người ta mổ lợn làm gì, hở mẹ ?

Bà mẹ trả lời :

– Để cho con ăn đấy.

Nói thế, bà biết rằng đã lỡ lời, và muốn để con không nghĩ rằng mình nói dối, bà đã mua thịt lợn về cho con ăn.

Từ đó bà khuyên nhủ con phải học tập cho ngoan.

Một hôm, bà đương ngồi dệt vải thì thấy con bỏ học về nhà chơi, bà liền cầm dao cắt đứt tấm vải. Mạnh Kha thấy thế, hỏi mẹ:

– Sao mẹ lại cắt vải đi ?

Bà nói :

– Con đang đi học mà bỏ học thì có khác nào mẹ đương dệt vải mà cắt vải đi !

Mạnh Kha hối hận và hứa với mẹ từ sau sẽ chăm chỉ học tập.

Quả nhiên, nhờ sức học rộng và tài cao, Mạnh Kha đã trở thành một bậc hiền triết. Đó là Mạnh Tử, người mà các nhà nho sau này tôn là bậc á thánh.