Review Truyện Hồng Bì Hài

3042 lượt xem | thứ ba, 21/12/2021 - 08:27

Review Truyện Hồng Bì Hài

Thế giới trong mắt một người là tập hợp những gì người đó trải qua và được nghe nói đến.

Nên trước khi có một điều gì đó xuất hiện và phá vỡ tam quan của bạn, bạn sẽ không biết mình đã từng nông cạn thế nào.

Trong vô thức, chúng ta luôn định sẵn một cái khuôn cho từng sự vật, sự việc mà chúng ta biết đến, mà bỏ qua rất nhiều điều quan trọng.

Chẳng hạn như việc đọc đam mỹ.

Mình đã từng đọc rất nhiều truyện viết rằng khi nhân vật dẫn người yêu về ra mắt cha mẹ, người cha/ mẹ đó sẽ có suy nghĩ là: một người đàn ông đi thích một người đàn ông khác thì hẳn là trang điểm rồi õng ẹo như nữ giới.

Đó là định kiến của họ.

Vậy người viết những điều đó có định kiến hay không?

Trước khi đọc Hồng bì hài, mình chưa bao giờ nghĩ đến: những người trang điểm rồi giống như nữ giới đó, người ta có xứng đáng được hạnh phúc hay không? Dù bản chất họ là nữ hay đơn giản đó là sở thích của họ.

Họ xứng đáng chứ. Vì mỗi người đều khác biệt, cá tính của mỗi người đều đáng được tôn trọng, mỗi người đều xứng đáng được yêu thương.

Hồng bì hài tức là giày da đỏ.

"Có độ cong hoàn hảo, có hình dạng tao nhã, chỉ có cái gót cao nhỏ bằng ngón tay út mà vẫn đứng được, màu đỏ diễm lệ lóng lánh hoa mỹ sáng chói."

Đó không chỉ là một đôi giày, nó đại diện cho khát vọng được sống là chính mình, đại diện cho đau thương và hắt hủi anh phải chịu trên hành trình thực hiện khát vọng đó.

"Vì cái gì tôi không thể có một đôi giầy màu đỏ? Vì cái gì... Là bởi vì tôi là... nam?"

Vì anh là nam, nên anh thích một đôi giày đỏ là ghê tởm, biến thái. Vì anh là nam, nên một món đồ mà các cô gái có thể dễ dàng sở hữu, anh sẽ không có và không được có. Cho đến khi anh có thể tự mua lấy chúng cho mình, với cái mác là mua cho bạn gái.

Anh khoác lên nữ trang, bước ra đường vào ban đêm và sống như mình mong muốn, làm một cô gái xinh đẹp.

Nhưng anh vẫn là nam, nên khi anh yêu người, và người yêu anh, anh vẫn đang lừa dối người đó.

Là nam hay nữ chẳng phải vẫn là tôi sao, tại sao người có thể yêu người con gái mà tôi sắm vai, lại không thể yêu tôi?!

Vì tôi là nam.

Mình rất, rất thích bộ truyện này, đây là bộ đứng thứ hai trong list của mình

Gia Văn có hơi nữ tính hóa và khá yếu đuối,nhưng lại không làm người ta chán ghét. Anh ấy đối với Vệ Hải dường như cũng giống như đôi giày đỏ kia, khao khát có được mà không có được. Vì anh không phải là người mà xã hội này, và cả người anh yêu, nghĩ là đúng để ở bên người đó. 

Để có được người, anh cũng phải giống như lúc mua đôi giày đỏ kia, phải gán lên mình một cái mác nào đó: mua cho bạn gái (đối với đôi giày), là phụ nữ (đối với người anh yêu)

Không như đôi giày, người yêu có thể chạy mất, khi cái mác của anh rơi xuống. Không như đôi giày, mất đi có thể mua lại một đôi khác, người trong lòng chỉ có một.

Định kiến là thứ ăn sâu vào trong tiềm thức của con người. Nó không dễ dàng như những câu chuyện đam mỹ kia, yêu một người thì giới tính không quan trọng. Không có đâu, nó quan trọng mà. Đơn giản là nếu bạn nghĩ mình là thẳng, bạn sẽ chẳng bao giờ đi tán tỉnh một người cùng giới cả, vì tiềm thức của bạn cho rằng đó là không thể nào. Không phải kì thị, mà là "không thế nào". Vậy mà đột nhiên "không thể nào" đó ứng vào người bạn, hóa ra bạn bị lừa dối, hóa ra bạn không bình thường. Bạn chấp nhận nổi sao?

Mình rất rất yêu thích Hồng Bì Hài, không phải vì văn phong, không phải vì cốt truyện, mà là vì nó đã mở ra cho mình một góc nhìn mà mình chưa bao giờ nghĩ đến, làm cho mình nhận ra một định kiến của mình.